Trang

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Thư Không Niêm Gởi Ông Nguyễn Ngọc Ngạn Và Trung Tâm Thúy Nga Paris

Gởi ông Nguyễn Ngọc Ngạn, người điều khiển chương trình Đêm Văn Nghệ Tình Ca Mùa Xuân Chương trình ca nhạc hài đặc biệt Thứ hai 30.04.2012 tại Berlin.
Bản thân chúng tôi, và rất nhiều người Việt Nam tỵ nạn cộng sản khác ở tại Hoa Kỳ cũng như nhiều quốc gia khác trên thế giới, đã sửng sốt, phẫn-nộ vì buổi ca nhạc này diễn ra vào đúng ngày Quốc Hận 30.04.
Chúng tôi không lập lại những gì ở các diễn đàn đã nói, viết về ông, cũng như kêu gọi tẩy chay đêm văn nghệ này; đồng thời tẩy chay luôn việc mua thẻ điện thoại có hình Nguyễn Ngọc Ngạn.
Trong lá thư không niêm này tôi chia-xẻ một vài điều đến ông, trước hết gởi đến ông hai tấm hình, có lẽ ông đã trải qua.

Hình 1: thuyền nhân Việt Nam, vượt biển tìm tự do, từ giữa đến cuối thập niên 70 và qua thập niên 80, 90.
Hình 2: Nghĩa trang quân đội Biên Hòa, hoang tàn, vắng vẻ của năm 2009
Bản thân ông đã từng là một cựu thuyền nhân, một cựu quân nhân. Ông nhìn hai tấm ảnh này có gợi được phần nào xúc cảm trong tâm tư hay không? Vợ con ông đã thiệt mạng trên đường vượt biển tìm tự do, không rõ ông còn nhớ hay đã quên?
Nhìn sự hoang tàn, vắng vẻ, cỏ mọc um tùm, ông hiểu thế nào là sự trả thù tàn nhẫn của chế độ Cộng sản Việt Nam đối với Tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa, và những người nằm xuống này, đã một thời là chiến hữu của ông!
Chúng tôi chỉ kêu gọi lương tâm nơi ông, một cựu thuyền nhân, một cựu quân nhân hãy rút lui khỏi buổi văn nghệ ngày 30.04.2012 được tổ chức ở Berlin.
Nhìn thấy tiêu đề văn nghệ cũng như ngày tổ chức, những người Việt tỵ nạn Cộng sản như chúng tôi đã thấy được một âm mưu chính trị phía sau. Ông là người thông minh, lịch lãm lại không thấy, hay cố tình không thấy?
Sống ở xứ tự do như Hoa Kỳ, ông cùng các đồng nghiệp có quyền tự do hành nghề sinh sống. Tuy nhiên, tự do đó, còn có một sự hạn chế tối thiểu, đó là lương tâm con người, lương tâm nghề nghiệp.
Ông và những ca sĩ khác như Nguyễn Hồng Nhung, Minh Tuyết, Bằng Kiều, Đan Nguyên, Ý Lan, v.v…..trình diễn ở Berlin trong ngày 30.04, với tiêu đề Chương Trình Ca Nhạc Hài Đặc Biệt đã đi quá xa ở mục tiêu phục vụ nghệ thuật.

Nghệ thuật nhằm phục vụ nhân sinh, chứ nghệ thuật không đem đi phục vụ cho một tập đoàn như nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam là điều không nên. Như vậy là đi vào mục tiêu chính trị.
Mục tiêu chính trị ở buổi ca nhạc này là dẫm đạp lên sự đau khổ, mất mát, hy sinh lớn lao của dân tộc Việt Nam trong ngày 30.04, mà từ 37 năm qua, cộng đồng Việt Nam tỵ nạn Cộng sản vẫn gọi là ngày Quốc Hận. Quốc Hận là cái tang chung cho dân tộc, cho những người Việt Nam nào còn có lương tri, trí óc. Như Mẹ Nấm Như Quỳnh là người sinh ra và lớn lên trong chế độ Cộng sản đã nêu lên xúc cảm như sau:
Ôi Tháng Tư. Tháng ly tán của cả một dân tộc. Bao năm rồi thịt có liền da? Cây cầu xưa nay đã nối đôi bờ. Trong ký ức vẫn không hề hàn gắn… Tháng Tư. Triệu người ăn mừng chiến thắng. Triệu người vẫn nặng lòng với những chuyến đi…
Nguồn: http://menam0.multiply.com/journal/item/611
Nhạc sĩ Việt Khang, là một người trẻ, sinh ra lớn lên trong chế độ Cộng sản Việt Nam đã thốt lên qua các bài hát Anh Là Ai? Việt Nam tôi đâu?
…Xin hỏi anh ở đâu ngăn bước tôi chống giặc Tầu ngoại xâm
Dân tộc anh ở đâu sao đan tâm làm tay sai cho Tầu
Để ngàn sau ghi dấu bàn tay nào nhuộm đầy máu đồng bào
Tôi không thể ngồi yên khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng
Dân tộc tôi sắp phải đắm chìm một ngàn năm hay triền miên tăm tối
Tôi không thể ngồi yên để đời sau cháu con tôi làm người
Cội nguồn ở đâu khi thế giới này đã không còn Việt Nam !

…Là một người con dân Việt Nam
Lòng nào làm ngơ trước ngoại xâm
Người người cùng nhau đứng lên đáp lời sông núi
Từng đoàn người đi chẳng nề chi
Già trẻ gái trai giơ cao tay
Chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước Việt Nam !
Xin hỏi ông Nguyễn Ngọc Ngạn, trung tâm Thúy Nga và những ca sĩ khác có chạnh lòng hay không với tấm lòng yêu nước thiết tha này?
Khi ông và những ca sĩ của Trung tâm Thúy Nga Paris chọn trình diễn trong ngày 30.04 tức là quý vị đã bước sang chiến tuyến khác. Chiến tuyến khác, tức là đã đứng về phía nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam.
Ông cha chúng ta có câu: Ăn trái nhớ kẻ trồng cây.
Bao nhiêu năm qua, cộng đồng Việt Nam hải ngoại đã bảo-bọc, nuôi nấng ông cùng Trung tâm Thúy Nga, cho dù có những giai đoạn quý vị gặp khó khăn kinh tế, nhưng không vì lẽ đó lại đi hợp tác với kẻ thù, bỏ đi sự bảo-bọc nuôi nấng của cộng đồng Việt Nam hải ngoại. Như thế có còn đúng với ý nghĩa câu nói bên trên hay không?
Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam hiện tại là một chế độ quan sai thái thú phục vụ cho quyền lợi của trung ương Bắc Kinh. Trung ương Bắc Kinh này hiện đang có nhiều dấu hiệu tan rã, suy yếu. Gần đây nhất, khủng hoảng chính trị giữa Hồ cẩm Đào, Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang. Chưa kể là các mặt khác như nội trị (Tây Tạng, Tân Cương, Duy Ngô Nhĩ), Kinh tế, xã hội, tài chánh v.v… Còn phải đề cập đến chánh sách ngoại giao của họ đang bị cô lập về vấn đề biển Đông, và đó là những lãnh vực sẽ bùng nổ làm tan rã Trung cộng bất cứ lúc nào.
Khi Trung cộng tan rã, đảng Cộng sản Việt Nam cũng không ngoại lệ. Như vậy ông, trung tâm Thúy Nga sẽ dựa vào đâu để sinh sống?
Nếu là người có trí, chớ nên qua cầu chặt dây.
Chúng tôi không muốn dài dòng, chỉ kêu gọi nơi ông lương tâm của con người, một cựu thuyền nhân, cựu quân nhân, hãy dứt khóa rời bỏ vị trí điều khiển chương trình đêm văn nghệ 30.04 ở Berlin.
Mong rằng ông sẽ không là người
Mua danh ba vạn, bán danh ba hào…
Quốc Hận 2012
Trúc Lâm Nguyễn Việt Phúc Lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét