Trang

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Ông Ngạn, Đừng Hổn!

Trong một cuộc phỏng vấn của cô Hoàng Anh với ông Nguyễn Ngọc Ngạn vừa qua chắc chắn có nhiều người đánh giá đây không phải là một cuộc phỏng vấn đúng nghĩa và họ sẽ tự hỏi: Không biết có phải người phỏng vấn còn quá trẻ chưa đủ kinh nghiệm để đặt những câu hỏi hóc búa, chận đầu kiểu “truy” cho tường tận để những thắc mắc những vấn đề của khán thính giả, của dư luận được thoả mãn?
Hay người phỏng vấn cố tình để ông Ngạn, một người có nhiều kinh nghiệm về vai trò MC trên sân khấu lèo lái câu chuyện bằng cách phô diễn ăn nói một cách lưu loát khúc chiết nghe tưởng đâu tình lý rõ ràng nhưng thật ra ông không chỉ quanh co nhập nhằng thay vì ông Ngạn hướng dẩn cho lớp trẻ ý thức và hiểu hơn những ngày đau buồn của dân tộc thì ông dường như khuyến khích họ lơ là những ngày này?
Trong câu chuyện ông bóng bẩy cốt “quan trọng hoá” mình với những lời lẽ hằn học cao ngạo không nên có, vì, chung quanh ông còn có những chú bác anh em lớn tuổi ngồi đó. Tuy nhiên điều đáng nói là trong suốt câu chuyện người ta chỉ thấy ông cố tình ngụy biện – càng ngụy biện bao nhiêu ông càng thể hiện không đúng tư cách của một kẻ sĩ (dạy học và viết văn) nhưng trên hết là tư cách của một cựu Quân Nhân QLVNCH khi không biết ân hận, dù (vô tình?) gây ra sự thương tổn “Vì những show ca nhạc vui chơi” đối với những người tỵ nạn Cộng Sản trong thời điểm kỷ niệm ngày tang thương của Miền Nam Việt Nam.
Thái độ của ông, tôi cho là thái độ hổn và láo với “Những cái chết bi tráng để cho ông và chúng tôi được sống ngày hôm nay”.
Tôi là một người vợ lính, tôi tự hào vai trò của mình và tự hào hơn nữa vì tôi vẫn là một người tỵ nạn tự trọng.
Mong được đối chất một cách ngay thẳng cùng ông về vấn đề này.
Trân trọng,
thụyvi
4412 Walton Ave SW
Wyoming, MI 49548
616-532-5003

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét