Tôi nghĩ không có từ ngữ nào đúng hơn và hay hơn là “mất nết” dùng vào trường hợp thứ nhất này. Họ chưa đến nỗi hư hỏng, chưa đến nỗi sa đọa mà thật ra chỉ là “đồ mất nết” như các bậc phụ huynh thường mắng mỏ con cái khi làm chuyện gì vượt ra ngoài phạm vi lễ giáo của gia đình.
Ở đây là sự vượt qua lễ giáo của dân tộc từ lâu đời, người phụ nữ VN được ca tụng là đoan trang, thùy mị. Tất nhiên, từ khi du nhập đời sống văn hóa Tây phương, hội nhập với thế giới, mỗi ngày người phụ nữ được “cởi mở” hơn, được tháo bỏ những ràng buộc luân lý khắt khe, được giao tiếp rộng rãi ngoài xã hội và bình đẳng với nam giới. Nhưng như thế không có nghĩa là người phụ nữ Việt Nam không còn giữ tính cách đoan trang, thùy mị vốn có của mình. Đó cũng chính là nét đẹp, là cách thể hiện một nền văn hóa Á đông được nhiều nước tôn trọng.
Dù bạn sống ở bất cứ đâu, tính cách đặc trưng đó không bao giờ thay đổi, dù bạn có thay đổi để biến thành một cô gái “văn minh như Mỹ, như Tây”. Điều đó cũng chẳng có gì là lạ nếu bạn vẫn giữ được nét đẹp thanh cao của riêng mình. Dư luận không khắt khe và “cổ hủ” đối với những thiếu nữ “mới” như vậy. Hơn thế, nếu cái “mới” ấy mang lại một điều gì đó đáng hănh diện cho một cô gái Việt, bạn sẽ được tôn trọng.
Còn nếu nó chỉ là sự hợm hĩnh, sự bắt chước học đòi những cái “mốt” lố lăng thì chắc chắn chẳng còn gì là đẹp, chẳng có gì đáng hănh diện, chẳng còn gì giống với một cô gái VN nữa.
Tôi nói như thế để dễ dàng tường thuật với bạn đọc về cái sự “mất nết” của một số không ít những cô gái trẻ ở Sài gòn trong tuần vừa qua khi họ đón tiếp thần tượng Big Bang của họ từ phi trường Tân Sơn Nhất đến khách sạn và nơi thần tượng biểu diễn.
Cuộc tiếp đón linh đình.
Nhóm nhạc nổi tiếng của Hàn Quốc Big Bang đã đến TP Sài gòn vào tối 13-4 để trình diễn trong đại nhạc hội SoundFest 2012 quy tụ nhiều nghệ sĩ trong và ngoài nước. Hàng ngàn người hâm mộ trẻ đã tập trung để chào đón thần tượng nhưng lại thất vọng vì nhóm nhạc ra khỏi sân bay bằng cổng VIP.
Họ không biết chính xác thời gian Big Bang sang Việt Nam, nên có những lời bàn tán nhiều giờ giấc khác nhau từ 21 giờ, 22 giờ và cả 23 giờ nên nhiều người hâm mộ trẻ đă phải túc trực tại sân bay từ chiều để chờ đón thần tượng. Người hâm mộ phần lớn là các cô gái, một số chàng trai tuổi chừng trên dưới 20, đứng cầm băng rôn, biểu ngữ dọc hai bên lối ra vào ở khu vực quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất. Họ hát vang những bài hát quen thuộc của thần tượng trong khi chờ đợi cho có…. khí thế!
Một rừng áo trắng, áo vàng thêu chữ Big Bang phủ kín khắp khu vực sân bay quốc tế. Lực lượng an ninh sân bay phải cực nhọc mới thông được lối ra cho khách.
Bật khóc vì không được nhìn thấy thần tượng.
Khoảng 22 giờ 30 Big Bang đến TP Sài gòn
nhưng cũng như các nhóm nhạc nổi tiếng khác, Big Bang đi cổng VIP để tránh rừng người hâm mộ. Đến khi phát hiện ra thì người hâm mộ trẻ lại thất vọng không được tận mắt nhìn thấy thần tượng, không được nắm vạt áo thần tượng cho có tí… hơi ấm, nhất là không có được tấm ảnh nào của thần tượng. Một số cô gái bật khóc nức nở. Họ khóc… hồn nhiên, đau đớn cứ như bị tình nhân bỏ rơi ngang đường! Khách du lịch quốc tế ở sân bay đều ngớ người ra nhìn, họ không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Khi biết lịch trình thần tượng sẽ đến ngay sân vận động Phú Thọ để tập luyện cho phần trình diễn trong đại nhạc hội Soundfest Việt Nam 2012, một số người hâm mộ vội vã lên xe đuổi theo thần tượng. Họ lại đeo bám 5 chàng trai xứ Hàn ở điểm tập luyện, và tất nhiên là trong buổi biểu diễn chính thức vào lúc 20 giờ tối 14-4 vừa qua.
Chương trình đại nhạc hội Soundfest Việt Nam 2012 sẽ diễn ra lúc 14 giờ ngày 14-4 tại sân vận động Phú Thọ quy tụ nhiều ca sĩ Việt Nam: Phương Vy, Suboi, Phạm Anh Khoa, Tiến Đạt, Hà Okio, Thanh Bùi, Bức Tường, MicroWave, Unlimited và vài nghệ sĩ quốc tế: Aio Cruz, Kimberly Caldwell, Tata Young. Nhưng những nghệ sĩ đó bị lu mờ hoàn toàn trước Big Bang. Nhóm Big Bang mới thật sự là “cây đinh” của chương trình với số người hâm mộ khổng lồ.
Theo nhiều tờ báo và nhiều trang chuyên mục về ca nhạc ở VN ca tụng: Big Bang là một nhóm nhạc hip hop Hàn Quốc gồm 5 thành viên: Seungri, G-dragon, Tae yang, T.O.P và Dae sung. Không giống như bao nhóm nhạc nam khác, họ đã thay đổi cái nhìn khác cho khán giả, không cần ngoại hình bắt mắt, chỉ cần tài năng là đủ để nổi tiếng. Mỗi thành viên trong nhóm đều có một tài năng riêng, đều có khả năng hát, phối hợp tốt, biết sáng tác nhạc và vũ đạo nhuần nhuyễn. Dưới sự dẫn dắt của YG Entertainment, Big Bang liên tiếp phát hành những chuỗi single và EP và đạt được những thành công đáng kể. Rồi đoạt những giải thưởng “cao quý” như “Seoul Gayo Daesang”, giải thưởng của Truyền hình cáp Nhật Bản với hạng mục “Nghệ sĩ mới”, được đề cử ở hạng mục Worldwide Act và giành chiến thắng nhờ 58 triệu lượt phiếu bầu của người hâm mộ…
Với những hàng tin và lời tâng bốc “có cánh” như thế càng khiến cho các fan như được thổi dầu vào lửa, đêm ngày nung nấu chờ mong “Big Bang của mình” đến Sài gòn. Khi cuộc chờ đón ở phi trường Tân Sơn Nhất không thành, các fans lại quay sang chờ ở nơi trình diễn.
Cuộc chờ đợi hứng thú và đau khổ.
Chờ đợi mệt lả dưới nắng nóng gần 10 tiếng để chỉ được nhìn, được nghe thần tượng biểu diễn đúng 30 phút, giới hâm mộ Big Bang dường như chưa thỏa sự cuồng nhiệt, trông đợi bấy lâu của mình.
Dù rằng đến 14 giờ ngày 14-4, nhóm “Siêu nhạc hội Soundfest” mới bắt đầu, nhưng từ gần 10 giờ sáng đã có rất đông khán giả có mặt ở sân vận động Phú Thọ, TP. Sài gòn chờ được mở cửa để vào sớm, tìm chỗ gần sân khấu nhất. Và dù đến 20 giờ Big Bang mới xuất hiện nhưng khi các cổng vừa mở (13 giờ) thì hàng ngàn khán giả với nón lá, mũ, dù, áo mưa… đã kéo vào từng đoàn, ngồi chờ dưới nắng gắt rồi trận mưa rào bất ngờ đổ xuống. Đúng 14 giờ, không khí sân vận động bắt đầu nóng lên khi những thanh âm của rock, rap được dùng để “khởi động” (bởi các nhóm nhạc, ca sĩ: Unlimited, Bức Tường, Microwave, Tiến Đạt).
Chính vì được khuấy động, nhún nhảy, hò hét không ngừng nghỉ, và càng về chiều tối, sân vận động càng đông nghẹt nên dù Big Bang – nhóm nhạc được trông đợi nhất chương trình – chưa xuất hiện, khán giả bắt đầu hỗn loạn và rồi trở nên hoảng loạn khi thấy liên tiếp những “người hâm mộ đáng thương” ngất xỉu được dìu, bồng, cõng, khiêng trên băng ca đưa về khu vực cấp cứu.
Ngất xỉu, co giật trước khi thần tượng hát.
Càng gần đến giờ diễn của Big Bang, số người ngất xỉu lẫn co giật được mang ra khỏi sân càng nhiều hơn (đều là nữ, trong độ tuổi rất trẻ).
Chương trình đã tạm ngưng theo yêu cầu của bộ phận an ninh (như MC thông báo). Dẫu mệt đến kiệt sức, nhưng vì quá yêu thần tượng nên chẳng ai muốn ra khỏi đám đông để lấy nước, thức ăn (miễn phí); và nếu muốn đi thì các bạn cũng chẳng thể di chuyển được vì người nối người đến không còn khoảng cách. Thế nên, khi những chàng trai từng làm mê đắm giới hâm mộ VN qua băng đĩa, truyền hình bước ra sân khấu, sân vận động như vỡ tung bởi tiếng hú, tiếng hét. Chọn những bản nhạc mà fan cũng có thể hát theo (dù là tiếng… Hàn), 5 chàng trai của Big Bang trong những giai điệu sôi động, vũ điệu điên cuồng cùng những câu chào hỏi (bằng tiếng Anh) ngắn gọn cứ thế làm đảo điên, nghiêng ngả hơn chục ngàn khán giả.
Đánh mất thể diện cá nhân và cả nền văn hóa VN.
Và điều không mong đợi lại tiếp tục xảy ra!
Khi âm nhạc càng sục sôi, Big Bang càng cuốn hút thì sự chen lấn, xô đẩy để đến gần hơn, dù chỉ một bước chân, càng dữ dội. Hệ quả là nhiều người bị ngất xỉu vì đói lả.
Thế nên, Ban tổ chức (BTC) buộc phải tạm ngưng lần nữa, xoa dịu cơn nóng; và Big Bang đã phải kêu gọi mọi người lùi ra sau để chương trình không bị gián đoạn. Vậy nhưng khi nhóm hát lại, sự cuồng nhiệt vẫn đâu vào đấy. Lo sợ tình trạng ngất xỉu tăng lên, không chỉ mang nước đưa tận tay người xem, BTC còn dùng những vòi xịt để phun nước xuống khán giả nhằm… hạ nhiệt. Đáng tiếc, khi tình hình tạm ổn cũng là lúc Big Bang chào tạm biệt (vì nhóm chỉ hát 6 bài theo đúng chương trình).
Và khi chương trình vẫn còn hơn 2 tiếng với những tên tuổi quốc tế khác, nhưng ngay khi Big Bang kết thúc 30 phút trình diễn của mình, cũng những người cố sống cố chết giữ chỗ trước đây đã bỏ vị trí, ào ào chạy ra cổng với mong muốn được thấy thần tượng lần nữa mà chẳng màng đến các nghệ sĩ khác đang biểu diễn tiếp theo sau đó. Cảnh tượng những cô gái rất trẻ cố bám mình theo xe của nhóm Big Bang, chạm tay vào kính xe rồi khóc lóc vật vã, ai nhìn thấy cũng xót xa và cảm thấy xấu hổ. Họ đã tự đánh mất thể diện của chính mình và tất nhiên là ảnh hưởng tới cả nền văn hóa Việt Nam.
Một nỗi nhục quốc thể khác.
Một chuyện khác còn “bi thảm” hơn mới xảy ra ít hôm trước đó. Câu chuyện fan xúm nhau hôn lên chiếc ghế thần tượng Bi/Rain ngồi hôm trước trong Nhà hát Lớn Hà Nội khi ca sĩ này đến biểu diễn trong chương trình gọi là “Giao lưu Văn hóa Việt Hàn”. Một thứ chuyện như điên cuồng, ngớ ngẩn làm nhục quốc thể.
Các bạn trẻ có thể và có quyền yêu quý và hâm mộ, có thể nhịn ăn xếp hàng mua vé, có thể chen lấn xin chữ ký, mặc áo khoác giữa mùa hè nóng bức cho giống thần tượng… là thứ chuyện thường tình trên thế giới hiện nay. Như các fan của Messi, của Ronaldo nồng nhiệt chào đón thần tượng bóng đá của mình. Nhưng ái mộ đến mức xúm nhau hôn chỗ ngồi của thần tượng thì… có lẽ là việc làm có một không hai trên thế giới. Nhiều bạn trẻ đứng đắn hơn đã cho đó là hành động làm nhục quốc thể, không thể tha thứ.
Chưa hết, việc phát cuồng vì “thần tượng” dẫn đến hành động mù quáng hơn khi có người sẵn sàng chấp nhận “tình một đêm” để có được tấm vé vào xem “thần tượng” biểu diễn. Khi giá vé xem chương trình Super Junior ở Mỹ đình sốt theo mức phát cuồng của fan, được mô tả là “chưa từng có”, giá vé nhảy cóc từ 1 triệu lên đến bất cứ giá nào.
Một fan nữ “tuổi tin” không có tiền, không mua được vé, muốn là một trong số 40.000 fan mặc áo da trời có mặt tại Mỹ đình để được “một lần trong đời” nhìn thần tượng bằng xương bằng thịt, một nữ sinh lớp 11 đã “trao đổi” trắng trợn: “Em yêu Super Junior nên nếu như anh muốn em qua đêm với anh để nhường cho em chiếc vé, em sẽ sẵn sàng”.
Trách nhiệm thuộc về ai?
Những chuyện như thế này lần đầu tiên mới thấy ở VN. Người ta tự hỏi có phải vì nền giáo dục mất thăng bằng, học cho có thành tích, cho có chữ nhét vào cặp sách. Đến nỗi các nhà sử học phải ngao ngán than rằng: “Lịch sử cha ông VN thì dốt đặc, số không nhiều hơn số trung bình, nhưng lịch sử các nhóm nhạc Hàn Quốc thì thuộc vanh vách”. Lỗi đó thuộc về nhà trường, phần khác cũng thuộc về gia đình không quan tâm tới con cái hoặc chiều chuộng các cậu ấm cô chiêu quá mức, muốn gì được nấy. Nhưng trong vấn đề này phải kể đến tác hại lớn của một số phương tiện truyền thông.
Theo chuyên gia tâm lý Phạm Phúc Thịnh (chuyên viên tư vấn Trung tâm Nhịp cầu hạnh phúc) phân tích: “Một trong những nguyên nhân không kém phần quan trọng tạo nên hiện tượng cuồng loạn này chính là sự tác động của các phương tiện truyền thông hiện nay. Giới trẻ biết đến các nhóm nhạc Hàn Quốc một phần thông qua phương tiện truyền thông. Nếu truyền thông bớt những bài viết ca ngợi đến “chân tơ kẽ tóc” của các ca sĩ thần tượng thì sẽ ít đi hình ảnh hàng ngàn fan đứng ở sân bay chờ thần tượng và có những cảnh khóc lên, khóc xuống khi không gặp được thần tượng hoặc thần tượng sụp đổ”.
Những chương trình về K-pop phát trên nhiều kênh truyền hình với thời lượng quá dày đặc có ý nghĩa tôn vinh đã khiến khán giả trẻ tin rằng thần tượng của họ là thần thánh, hoàn hảo đến từng centimet. Xin mượn một đoạn bình luận của một độc giả ở Sài gòn để tạm làm đoạn kết cho câu chuyện “mất nết” này.
Bạn Lê viết trên báo: “Con cháu tôi mà như đám này là tôi đánh cho tới khi nào bỏ được cái tật này thì thôi. Cha mẹ ở nhà làm ăn cực khổ để kiếm tiền nuôi các em thì các em có thương có khóc như vậy không? Sự việc này xảy ra thì có phần lỗi đóng góp rất nhiều ở các phương tiện thông tin đại chúng, từ đài truyền hình tới báo đọc, báo mạng, lúc nào cũng truyền thông, cổ súy cho những ngôn từ nào là “thời thượng”, “sành điệu”, tivi có hẳn kênh chuyên phát những bài hát “nghe không nổi”, ca sĩ thì tóc xanh tóc đỏ, quần áo dị hợm, nhảy nhót lung tung. Giá trị thật của những giá trị đã bị đánh mất từ những cái đánh bóng như thế. Hỏi sao đám trẻ không nhao nhao mê mẩn những cái gì đó mơ hồ chứ không có thật là vậy!”.
Chuyện tố cáo sếp lạ lùng nhất thế kỷ.
Một chuyện “mất nết” khác còn “hãi hùng” hơn, ly kỳ hơn phim ảnh, đó là chuyện vợ chồng một bác sĩ, tố cáo với báo chí chuyện động trời mà bạn có giàu óc tưởng tượng để được mấy hãng phim thuê viết kịch bản cũng không dám nghĩ tới. Một nữ bác sĩ ngoại tình rồi tự quay phim cảnh ái ân của chính mình cùng tình nhân, đưa cho chồng để làm bằng chứng tố cáo sếp của cơ quan mình là chuyện lạ lùng nhất thế kỷ, chỉ có ở VN vào thời này mà thôi. Xin tóm tắt chuyện xảy ra như sau:
Chiều 17-4-2012 vừa qua, tại quán cà phê trên đường Giang Văn Minh (Hà Nội), ông Hoàng Mạnh Hùng, bác sĩ chuyên khoa chẩn đoán hình ảnh, gặp mặt nhiều phóng viên các báo để tố cáo chuyện vợ ông là bà Hà Thị Bích Nga cũng là bác sĩ, ngoại tình với sếp lớn cùng cơ quan là ông Nguyễn Mạnh Cường Giám đốc Trung tâm Y tế đường bộ 2, thuộc Khu Quản lý Đường bộ 2, Tổng cục Đường bộ Việt Nam. Cuộc gặp này có cả vợ ông hiện diện. Ông Hùng cho biết, bà Nga (40 tuổi, vợ ông) đang làm việc tại Trung tâm Y tế Đường bộ 2. Hơn 2 năm trước, ông phát hiện ra mối quan hệ bất chính giữa vợ và ông Nguyễn Mạnh Cường, Giám đốc Trung tâm Y tế này.
Giải thích sự việc diễn ra hơn 2 năm nhưng đến nay gia đình mới thông tin với báo chí, ông Hùng cho biết, nếu vợ sau khi học xong thạc sĩ được bố trí công việc phù hợp và không bị trù dập, có lẽ ông không đưa vụ này ra công luận.
Bà Nga, vợ ông Hùng, đã thú nhận, năm 2009, để được đi học cao học, bà đã chấp thuận “ngủ” với sếp. Người phụ nữ này xin chồng tha thứ. Bà Nga đã đề nghị ông Cường chấm dứt mối tình vụng trộm này nhưng ông Cường nhất định không chịu. Thế là hai vợ chồng ông Hùng bàn nhau: để có chứng cứ buộc ông Cường chấm dứt mối tình này, ông Huỳnh đã lên Hà Nội mua 2 camera (một chiếc bằng bút và một chiếc dạng cúc áo) để đưa cho vợ.
Khoảng tháng 1 năm 2010 (tức là cách đây 2 năm), nữ bác sĩ đã tự quay những thước phim “ân ái” cùng ông Cường rồi mang về hỏi ý kiến chồng. Ông Hùng cho hay, chỉ nghe được tiếng còn hình ảnh không được rõ. Một tháng sau đó, bà thông báo cho chồng biết sẽ có một cuộc hẹn với sếp ở khách sạn Á Đông (ở VN bây giờ gọi là nhà nghỉ) trên quốc lộ 5 (đường Hà Nội – Hải Phòng).
Tại đây, khi cả hai đang “quan hệ”, ông Hùng mang máy quay phim, cùng một số người thân ập vào bắt quả tang. Theo nội dung biên bản tại khách sạn do ông Hùng cung cấp, ông Cường thừa nhận có “quan hệ” với bà Nga và cam kết không tái phạm.
Tuy nhiên sau đó ông Cường đã thất hứa, vẫn tiếp tục quấy nhiễu vợ ông và còn có hành động trù dập bà Nga. Vì vậy buộc ông phải gửi đơn lên huyện ủy và công an huyện Văn Giang (Hưng Yên) nhờ can thiệp. Cùng thời điểm đó, giám đốc Cường cũng làm đơn tố lại ông Hùng đã âm mưu sắp đặt và tống tiền. Công an huyện Văn Giang đã hòa giải, hai bên đã rút đơn và thỏa thuận không kiện cáo nữa.
Nữ bác sĩ Nga thừa nhận, đã ngủ với sếp 3 lần. Bà nói: “Tôi cũng đau khổ lắm, có lần suýt phải quyên sinh. Cứ tưởng sau khi đi học cao học về mọi chuyện sẽ khác, nhưng không ngờ ông ấy vẫn thế khiến tôi mệt mỏi…”. Bà Nga vẫn bị sếp tán tỉnh và trù dập. Sếp vẫn bắt bà Nga làm kiểm điểm lu bù và bắt làm việc ngoài giờ để dễ bề tán tỉnh.
Nội dung 2 clip bà Nga tự quay.
Ông Hùng tâm sự: “Tôi cắn răng cho
vợ mình thêm 3 lần quan hệ với cấp trên để lấy bằng chứng”. Theo những nội dung clip mà vợ chồng bác sĩ cung cấp, có cảnh nữ bác sĩ Nga tự điều chỉnh máy quay từ trong nhà vệ sinh cho tới khi lên giường (trong đó, nhiều lần chỉnh ống kính hướng về phía giường).
Những đoạn đối thoại giữa 2 nhân vật trong clip hết sức thân mật (từ chuyện đi họp ra sao, món quà đầu tiên do chồng bác sĩ tặng vợ là gì…). Sếp và nữ nhân viên nói chuyện khoảng hơn 20 phút trước và trong khi trút bỏ xiêm y (!).
Clip thứ 2 là cảnh đám người đạp cửa phòng ngủ (tại một khách sạn) xông vào với máy ảnh, máy quay phim. Hình ảnh quay rõ nét người đàn ông trần truồng, mặt bị chảy máu, tấy đỏ do bị ông Hùng đánh. Và nhiều đoạn đối thoại giữa hai người đàn ông tình địch.
Chiều cùng ngày, người bị tố cáo là ông Giám đốc Trung tâm Y tế Đường bộ 2 Nguyễn Mạnh Cường, nói với phóng viên: “Vợ chồng nhà nó là đồ lừa đảo, âm mưu thâm độc tống tiền và đòi chức Phó Giám đốc Trung tâm. Con vợ nó (ý nói bác sĩ N.) là em đứa bạn tôi. Mọi việc trước đây đã được hòa giải và cả 2 bên viết cam kết không tiết lộ bất cứ điều gì ra bên ngoài”.
Khi được hỏi sự thật về clip sex, ông Cường cho biết: “Hôm đó tiệc tất niên, nó ép uống 2 cốc bia, tôi đã không biết gì và bị lột quần áo (ý nói là bị đánh thuốc mê). Chứ nói thật, anh em mình đàn ông, chỉ cần 200 ngàn đồng, ra ngoài kia đầy ra”.
Tuy nhiên, căn cứ nội dung một clip, không có vẻ gì là ông Cường bị dính thuốc mê.
Tin mới nhất cho biết, ngày 18-4-2012, đại diện Khu quản lý đường bộ 2 đã gặp gỡ hai viên chức thuộc Trung tâm y tế đường bộ 2 là ông Nguyễn Mạnh Cường (người bị tố cáo) và nữ bác sĩ Nga. Sau khi nhận được báo cáo ban đầu về vụ việc, Tổng cục Đường bộ đã ra quyết định đình chỉ công tác 2 “cán bộ” này để kiểm điểm.
Chưa biết quyết định cái vụ “kiểm điểm” sẽ đi đến đâu. Nhưng dư luận mới chính là “bản kiểm điểm” ý nghĩa và đáng kể nhất. Đã có rất nhiều ý kiến sôi nổi về sự việc hy hữu có một không hai này. Bạn đọc cứ… tự do nhận định về từng cá nhân trong sự việc này. Từ đức ông chồng đến bà vợ và ông sếp Cường. Ai khôn ai dại? Mỗi người nên giải quyết sự việc này ra sao? Bà Nga đã tố cáo sự việc lên cấp trên, sao không được giải quyết, vậy đằng sau sếp Cường có một thế lực nào quá mạnh che chở không? Có phải vì không được giải quyết nên hai vợ chồng ông Hùng quá phẫn uất, hết cách rồi mới phải mang sự việc đáng hổ thẹn này phơi bày trước báo chí? Có lẽ ông Hùng đã suy nghĩ: “Cho chúng mày chết chùm luôn”. Vậy cơ quan cấp trên nào cũng có lỗi trong chuyện này? Bạn thử tiên đoán hoàn cảnh này sẽ đưa dẫn những nhân vật “kỳ quái” này tới đâu?
Nếu có những tình tiết mới, kỳ sau tôi sẽ trở lại vấn đề này với những tổng kết về dư luận xã hội tại VN.
Văn Quang.
Theo Người Việt Boston
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét