Trang

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Buổi nói chuyện của chương trình Từ Cánh Đồng Mây

Buổi nói chuyện của chương trình
Từ Cánh Đồng Mây
NHÂN NGÀY HIN MU
với
Nhạc Sĩ
http://chauxuannguyen.files.wordpress.com/2012/04/personalities_tc3b4-he1baa3i_s.jpg?w=600
TÔ HẢI

&
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhMTCpp1cklLuowrr5Ta8FDyDEzCwqI-vVsqbJsGpAyAa6w-B5T4LNTMgf1BxfoK0lKPN7ij_8s1Gigrir4c2z2lfdJgUPDyOn06Bfjt8K9K-YXbRdd56kjtPqUVJ5Sje1GjmR9cnmnHUs/s1600/P1160970.JPG
DÂN OAN - VỤ BẢN – NAM ĐỊNH
Xin bấm link để nghe

Nhạc sĩ Tô Hải

http://aotrangoi.files.wordpress.com/2012/04/ns-tohai.jpg?w=500&h=166

Sự nghiệp

Tô Hải là nhạc sỹ đa phong cách, sáng tác nhiều thể loại như ca khúc, hành khúc, hợp xướng, nhạc kịch, nhạc phim, khí nhạc.
Ngoài ra ông còn viết nhiều tiểu luận, và viết báo về âm nhạc.

Hồi ký

Ông có một cuốn hồi ký nổi tiếng được xuất bản ở Mỹ có tên Hồi ký của một thằng hèn.
Cuốn sách này gây ra nhiều tranh cãi và ngay sau đó đã trở thành một cuốn sách được tìm kiếm đọc nhiều qua Internet.
TRONG CUỘC ĐỜI CÓ NGÀN VẠN ĐIỀU CAY ĐẮNG,
CAY ĐẮNG NÀO BẰNG LỰC BẤT TÒNG TÂM?
Ngày 28 tháng 4/2012

- Tưởng rằng xin được về nhà sau khi thoát khỏi cơn mê để được tự do góp phần tiếng nói của mình trong những giờ phút “nước sôi lửa bỏng”,
bạn-thù đã ngày càng rõ ràng, hết đường nhập nhèm đánh lận con đen...


- Tưởng rằng hai mặt trận giữa một hệ thống chánh tổng, lý trưởng, quan huyện, quan phủ, tổng đốc, công sứ, toàn quyền cùng các đội quân lê dương, khố xanh, khố đỏ, hiến binh, cảnh sát... đang ra sức bảo vệ quyền lợi cho vài trăm tên tài phiệt và gia đình họ hàng chúng, và một bên là những người nông dân, nông dân Việt đang ngày đêm bị chúng chiếm đoạt hết tài sản, sức lao động mà “càng được mùa thì lúa càng mất giá”...mà “lương tăng một thì tăng giá đòi lại hai”,...mà bắt buộc vẫn phải khen là “Chưa có bao giờ đời sống dân ta tuyệt vời như hôm nay!”...là “Đây là khát vọng đi lên XHCN của toàn dân”! Còn...”nói ngược lại ông ra lệnh bắt bỏ tù, cho công an đánh bỏ mẹ!”

Khủng bố! Khủng bố tinh thần, khủng bố bằng võ lực! Khủng bố các kiểu, cà-rốt –cây gậy chán rồi chăng? nên lần này sau khi dán băng keo các cái miệng lắm điều về vụ Tiên Lãng thì nay đến vụ Xuân Quan -Văn Giang “lực lượng thù địch” đã công khai trải cả ngàn quân đủ loại để tấn công nhân dân ủi đất, cướp ruộng đồng của dân để biến một vùng trồng cây cảnh nổi tiếng trở thành cái tên Ê-Cô-Pắc đậm đà bản sắc... ngoại lai, sửa soạn chỗ ăn chơi cho mấy người dân không phải là người Việt!?

Đấu tranh này là trận cuối cùng ai sẽ thắng ai? Ai sẽ tiêu diệt ai? Đã đến hồi rõ nét.

Ai do dân? Vì dân ? Ai coi dân là kẻ thù, chĩa súng vào dân cũng đã lộ mặt.

Ai thà mất hết chứ không chịu ngồi yên cũng đã bước đầu tập hợp thành lực lượng khiến kẻ thù của họ phải chùn tay...

Một đốm lửa! Hai đốm lửa...Từ Văn Giang, sang Hà Đông, vào Bình Định... đang như có gió căm hờn thổi bùng lên!


Đáng tiếc rằng, tới lúc này, do bị bưng bít, không ít người không hay biết gì về “cuộc đấu tranh này là trận cuối cùng” nên việc bùng lên ngọn lửa cách mạng của toàn dân chưa thể có ...
Và nhân dân ta còn phải sống kiếp trâu, bò, lừa, dê,...còn bị lùa vào con đường 159 năm nữa mới.... bám đít được dân Singapore!

Đáng tiếc rằng không ít những kẻ biết tất cả ai là thù? Ai là địch? Ai cần ủng hộ? Ai cần đánh đổ nhưng phát ngôn ra một câu hay viết lên một giòng chữ thì ngậm mõm ăn tiền
hoặc há miệng chờ sung cứ...”wait and see”! Chính bọn này là những kẻ cơ hội chính trị chứ chẳng ai khác.

Không phải là đáng tiếc mà là đáng phỉ nhổ là cái bọn, cho đến phút này, vẫn soen soét ngợi ca, vu cáo những người đứng về phía nông dân, công nhân... là nhưng "phần tử kích động nhằm lật đổ chính phủ", thậm chí quy chụp cho họ là lưc lượng thù địch, mặc xác họ là ai dù cách mạng lão thành đáng bậc cha ông, mặc cho họ là những giáo sư tiến sỹ, trí thức, văn nghệ sỹ thứ thiệt, mặc dù họ đầy mình huân chương, thân thể còn đầy dấu vết của những chiến trận, những dấu vết của khủng bố của tù đầy...
Trái lại những kẻ có tội với nhân dân chiếm đoạt đất đai, tài sản, phá của cải, bán tài nguyên, biến ngân hàng thành nơi buôn vàng buôn đô la, lộ bí mật thị trường chứng khoán để bắt tay nhau tích tụ tư bản...thì lại là những kẻ tự cử nhau điều khiển nền kinh tế nước nhà, bằng những học vị tự phong, những chức danh vô dụng, không một chút hiểu biết tối thiểu về chuyên môn!
Bọn chuyên bưng bô, bồi bút mạt hạng này chúng biết, biết cả đấy, nhưng vì ăn phải bả đồng tiền nên thi nhau hua ra, tụng kinh tán thưởng trên đài, trên báo, trên ti vi, như những “vầng dương sáng ngời” sắp được đưa lên ngang tầm ba cha- ông- cháu thằng Thành, thăng Ỉn,
thằng Ủn bên Bắc Triều Tiên (mà vừa qua trong điện chúc mừng thằng Ủn, "vua" nước ta đã hân hoan vui mừng gọi là "ĐỒNG CHÍ"!)

* * *

Tình hình đất nước như thế, mà mình bị cái thằng thần chết nó cứ đùa dai với mình không cho mình góp ít nhất một vài tiếng,
chỉ mặt đặt tên thằng nào, con nào đang là lực lượng thù địch với mình với nhân dân mình.
...... Mình định tranh thủ còn sức tàn sẽ viết một loạt entry về sự dứt khoát lập trường của mình lần này trước khi nhắm mắt...

Nhưng buồn thay không được nữa rồi! hai bàn tay mình nó run (*), điều khiển mũi tên con trỏ không chính xác nữa, thêm vaò đó về vấn đề tim mạch nó làm mình khó thở.
Và tất nhiên đầu óc mình cũng kém tỉnh táo mất rồi! Còn lại vững vàng như bàn thạch chỉ là sự căm thù cùng với nhân dân bị phản bội!
.....Cho nên mình cố gắng viết nốt mấy giòng sau đây mong các bạn xa gần nếu đồng ý, hãy làm nốt giúp mình những phần mà mình “lực bất tòng tâm“ trong thời khắc lịch sử này:
1/ RŨ BỎ TẤT CẢ MỌI QUAN NIỆM MÀ LÂU NAY NGƯỜI TA ĐÁNH LẬN BẰNG CÁCH GỌI CHÚNG TA LÀ LỰC LƯỢNG THÙ ĐỊCH!
HÃY TREO CÁI BIỂN NÀY VÀO NGỰC NHỮNG KẺ ĐÃ DÀN QUÂN CƯỚP ĐẤT CỦA DÂN.

2/ LOẠI TRỪ HOÀN TOÀN MẤY CHỮ CỘNG SẢN CHỦ NGHĨA RA KHỎI KHÁI NIỆM VÀ HÀNH ĐỘNG ĐẤU TRANH VÌ
CÁI CHỦ NGHĨA MA QUÁI NÀY HIỆN NAY KHÔNG CÓ THẬT. NGƯỜI TA RÊU RAO CHÍNH LÀ ĐỂ CHÚNG TA ĐÁNH NHAU VỚI MỘT BÓNG
MA MẤT THÌ GIỜ TỐN SƯC, PHÂN TÁN TƯ TƯỞNG TRƯỚC MỌI HIỆN TƯỢNG CẦN PHẢI CHĨA MŨI DÙI VÀO.

Với hai gợi ý mà mình cho là rất cơ bản để chuyển hướng viết lách cũng như đấu tranh cụ thể như biểu tình, trả lời trước tòa, vạch măt chỉ tên những kẻ đến phút này
vẫn cắm đầu mút miếng xương thừa mà chủ nó vất ra để ngợi ca “công ơn trời biển“ của những kẻ mà nếu ở nước khác thì chỉ có lên đoạn đầu đài từ lâu.

Khổ quá các bạn ơi! Cơ hội chính trị đến nơi mà tôi không còn có khả năng nắm được! Đáng tiếc quá.
Các bạn trẻ hãy thay tôi nắm lấy cơ hội này.
XIN NGẢ MŨ..GẦN SÁT ĐẤT… CHÀO CHỊ!
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvs7kw_UywaaUi9p-_J_qj_uEH7MOnfqL6swgNrb6lr6CHILz1MDPSLJd1rIMRAKQz1sNb8QCEgNlratAx_Co7MDoDYoEGuV3Fbo56hHl_XhOQGexH0TeST-DUficsTAHKJEBqcN9ukQMS/s1600/lehienduc99.jpg
(Thư ngỏ gửi chị Lê Hiền Đức)

Mặc dù chị sinh ngày 12/12/1932, còn “Em”, sinh ngày 24/9/1927 nghĩa là tháng 8 năm 1945 "em “ đã đủ tuổi xung phong đi Vệ Quốc Đoàn, còn chị năm đó mới chỉ là em bé liên lạc 13 tuổi, kém “em”…5 tuổi…

Nhưng…với những gì chị viết trên mạng gần đây, quả là “em” phải phục chị…gần sát đất, mà gọi chị bằng “Chị”.
Tại sao lại còn chữ “gần” thì em xin phép nói sau, nhưng trước hết hãy cho nói thật lòng em vì sao em gọi chị là ..“chị” đã:

1-Trong lúc các nhà lý luận, trí thức, lãnh đạo cũ, mới đủ mọi tầm cỡ, đủ mọi mầu sắc, đủ thứ thiệt, dỏm, đủ kiểu “phản biện trung thành”, ”phản biện xây dựng”… đang còn né tránh cái “nguyên nhân của mọi nguyên nhân” đưa đất nước ta đến cảnh “tồn hay vong”, đến sự bất công chưa từng có trên cái đất nước mà “làm cái xe đạp hoàn chỉnh cũng chưa xong” này, bằng những lời lẽ hoa mỹ, nhũng cụm từ lơ mơ, trừu tượng như “lỗi hệ thống?”, “Cơ chế không phù hợp”, hoặc “vua tập thể”, ”sâu đàn”, “sâu con” v.v... để né tránh cái tội lớn nhất là “Phản lại cái chủ nghĩa nhập khẩu từ bên Tây đã qúa lỗi thời, muốn xóa bỏ cái chế độ, cái cơ chế mà chính họ đã có cả một thời gian dài là tội đồ xây dựng nên nó..., nhưng không đủ chữ "Dũng" mà nhìn nhận....
Tóm lại họ cứ lý luận dài dòng, trích dẫn đủ thứ nhưng cuối cùng thì…ậm ừ vì “Sĩ”! Và vì “Sĩ” nên “Hèn” và đã hèn thì đành phải…ngọng!
Kiểu “vững tin Đảng ta là một sự tồn tại chính danh”, kiểu “Đảng ta lần này sẽ đủ sức dẫn dắt toàn dân tiến lên” hoặc mạnh dạn hơn tí chút thì.. “Đảng ta nên lấy lại tên Đảng Lao Động” hoặc “Đảng ta nên chia đôi thành hai Đảng để có…đa đảng!?

Còn Chị, người đàn bà đầu tiên dám cả gan động tới “ổ con chuồn chuồn” và thách thức nó công khai, không lý luận mà bằng thực tế đầy máu xương, mồ hôi và nước mắt trong hàng ngàn lá đơn mà dân oan của cả năm mươi đến năm mươi hai tỉnh thành chị đang có trong tay nhưng chị đành bó tay trước sự lặng im vô cảm của những nhà cầm quyền!

Mang tiếng là người chống tham nhũng nổi tiếng toàn thế giới, được giải thưởng của tổ chức “Minh Bạch Quốc Tế”, chị chỉ “nổi tiếng” ở lòng “nhiệt tình (!), không sợ bọn xấu đặt vòng hoa tang trước cửa nhà, không sợ bọn xấu sẽ tông xe, bỏ tiền lương hưu ít ỏi ra để photocopy đơn từ, trả tiền bưu điện cho các thư “kính chuyển”.
Còn cụ thể chị đã cứu nổi một dân oan nào ? đã vạch mặt được một cái “mặt mốc” nào thì….quả tình, cho đến nay chị chỉ là…dã tràng se cát! Chị đã được phép đấu tranh phản biện theo con đường… “cơ chế đã vạch ra” nghĩa là: đấu tranh có tổ chức và tuân theo chỉ thị 112-HD một cách rất có..hệ thống, nên… chính bản thân em, cũng lắm lúc thấy thương cho chị mà chẳng dám nói ra, chỉ dám…lắc đầu mà nghĩ: ”Tội nghiệp bà lão! Sắm vai tuồng trong vở diễn “Nước ta dân chủ gấp vạn lần….” mà không biết!!!

Nhưng những ngày qua, thực tế tiếng súng hoa cải Đoàn văn Vươn chống ác bá cường hào đã làm chị, dưới mắt em, trở thành một nhà đấu tranh cho dân chủ và công bằng kiên quyết, thẳng thắn, vững chắc về lý luận và thực tế nhất…

-Trong bài viết “Đừng dễ tin như thế”
được đăng (lần đầu trên boxitvn.net) trên khắp các mạng toàn cầu, ai cũng thấy: “Bà lão này đã không còn ngại gì những “tảng đá”, “cục đá”, và đã tỉnh người qua những sự “hứa hẹn Bà Túi Đễ” qua “thư ngỏ gửi “ông” Nguyễn Phú Trọng” mà các lần trước chị vẫn “kính gửi đồng chí nọ, đồng chí kia” rồi đây!
Ranh giới giữa “các ông” và " tôi”, trong các bài viết của chị đã rõ ràng! Không có chuyện xin-cho, đảng viên cấp dưới gửi đảng viên cấp trên gì nữa rồi.
Sự thách đố đối với “các ông ấy” càng ngày càng rõ nét. Chị đã dứt khoát “không để trái tim trên đầu” (y như Sartre khi giã từ chủ nghĩa CS mà không cần dẫn chứng Sartre) để có thể tin vào những lời hứa nhăng hứa cuội của các ông ấy bằng đưa ra những sự thật cụ thể, có tên tuổi, ngày giờ, năm tháng, khó mà cãi chày cãi cối đươc! (Y như lý luận của V.Havel mà không cần dẫn chứng Havel)

-Đặc biệt sau cuộc họp của "ông" thủ tướng về vụ cưỡng chế "sai sót" về mọi mặt pháp luật của bọn cường hào, ác bá Vinh Quang, Tiên Lãng, Hải Phòng... nhưng "ông" chỉ kết luận là do “ yếu kém về quản lý, về luật pháp” rồi giao cho chính mấy quan Hải Phòng tổ chức kiểm điểm nhau (!) Trái lại với các anh Vươn-Quý thì “mau chóng đưa ra xét xử nghiêm minh theo pháp luật với tội danh “giết người” và “chống người thi hành công vụ” (có chiếu cố giảm nhẹ”) thì…

Một mình chị đã là người dám tuyên bố:

"Chừng nào ông Đoàn Văn Vươn và những người thân của ông còn phải nằm trong vòng lao lí, còn chưa được bồi hoàn các quyền lợi về vật chất, tinh thần đã bị xâm phạm thì chừng đó tôi còn nhìn chính quyền trung ương của Việt Nam chỉ như là sự phóng to của chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng". Nay lao lí vẫn lao lí, cửa nát nhà tan vẫn cửa nát nhà tan, màn trời chiếu đất vẫn màn trời chiếu đất, việc giải quyết vụ việc đã được giao cho lãnh đạo thành phố Hải Phòng thực hiện đúng theo kiểu xử lí nội bộ, trong đó Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Đỗ Trung Thoại – người đã đã dối trá tới mức "vô liêm sỉ", "lèo lá, tráo trở" tới mức "không còn giới hạn" (chữ dùng của ông Bùi Hoàng Tám) khi nói về thủ phạm phá nhà ông Đoàn Văn Vươn – được cử làm Tổ trưởng rồi đổi sang Tổ phó thường trực Tổ công tác xử lí những vấn đề liên quan vụ cưỡng chế, trang mạng "lề phải" VTC thì có bài "Cưỡng chế Tiên Lãng: Ông Vươn có thể chỉ bị 12 năm tù", chẳng biết có phải để dọn đường, rõ ràng
dưới con mắt tôi, xin nhắc lại, chính quyền trung ương của Việt Nam vẫn chỉ như là sự phóng to của chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng mà thôi.
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgc4wieMrKcjLpxTdp0oux6ZOqpqLcUHpjE2HwB_UMe1itzmlBXMAGwYvQIhkMAd6-S4E6s1PsGgThyphenhyphen4BMVA3nerdhEFO_xhlz8nUSeqZMatLmBHq7RtZtYyX-cEagFIqkyhDA5EpzNUMs/s1600/P1220498.JPG
Chị Lê Hiền Đúc tiếp đón gia đình dân oan Đoàn văn Vươn trong dịp Tết bị tan cửa nát nhà.

Thật không có gì dứt khoát hơn, mạnh mẽ hơn.
Với cái kết luận không e dè này, chị đã là người đầu tiên dám vạch ra cái nguyên nhân của mọi nguyên nhân dẫn đến hàng vạn vụ khiếu kiện của dân oan chỉ là điều vô ích khi không xóa bỏ được cái “HINH ẢNH PHÓNG TO CỦA CHÍNH QUYỀN TIÊN LÃNG, CHÍNH QUYỀN THÀNH PHỐ HẢI PHÒNG”!

Đối với những kẻ đang mơ ngủ, đang bị hưng phấn bởi những bài báo hoặc có nhận định mơ hồ, hoặc có chủ trương bốc thơm thủ tướng, như:

-“Một kết luận hợp lòng dân” hoặc “Kết luận của thủ tướng thấu tình, đạt lý”, hoặc “Người dân vỡ òa niềm vui trước kết luận của TT” hoặc “Kết luận công bằng tạo niềm tin cho cả nước”, “Và con tim đã vui trở lại” vv…vv thì chị chỉ cần “uốn nắn” bằng một bài viết ngắn ‘ĐỪNG VỘI TIN NGƯỜI NHƯ THẾ” đủ để mọi ngưởi tỉnh táo lại.
Riêng đối với các nhà báo “chuyên hướng dẫn dư luận vào con đường “ngu lâu”,chị chỉ cần kể ra một kinh nghiệm bản thân khi bị báo lề phải giật một cái tít “Bà già Lê Hiền Đức kỳ vọng vào thủ tướng”, một tình cảm mà chị không hề “đặt ở trên đầu” với chính ông Dũng!
Rồi chị kể ra tất cả những gì ông thủ tướng đã nói một đằng, làm một nẻo, hứa “Bà Tú Đễ” với đồng chí, với Nhân Dân như thế nào!....
Còn với các nhà báo ăn lộc Đảng-Nhà nước thì chị kết luận “Nhiệm vụ cúa họ là như thế mà!” Chỉ có mấy chữ mà nó tổng kết tất cả cái đắng cay vinh quang, tủi nhục, hèn hạ của các nhà báo thời nay!!!!!!!

BÁI PHỤC! BÁI PHỤC!

Vây thì còn cái gì mà “Em” vẫn chưa chịu” bái phục chị sát đất”? Mà chỉ … “Gần” sát đất thôi?

Đó là:

Em còn chờ mong ở chị nói và làm ngay những gì sau khi chị đã tuyên bố công khai những suy nghĩ của mình. Nghĩa là lời nói phải đi đôi với việc làm.!

Trước mắt:

-Với uy tín và được sự ủng hộ của nhân dân trong nước và quốc tế có thừa.

-Với quá trình tham gia cách mạng, tuổi Đảng, tuổi đời và kinh nghiệm đã từng được giao những công tác hệ trọng ngay từ thuở mười ba, mười bốn như “mật báo viên” của cụ Hồ, của các cơ quan công an, dịch cả mật mã cho cụ Hồ (được cụ đổi cái tên Phạm thị Mỹ Dung thành Lê Hiền Đức).

Chị có thừa những điều kiện để loại bỏ những âm mưu nào dám xếp chị vào “những lực lượng thù địch” hoặc liều lĩnh bắt chị ra tòa về các tội “nói xấu cán bộ” ..thậm chí…. “âm mưu lật đổ”…

-Với nhận thức rõ ràng và dứt khoát về cái sự "Chính quyền Trung Ương chẳng qua là sự phóng to chính quyền Tiên Lãng Hải Phòng” thì …còn chờ đợi gì nữa mà chị không hành động để xóa bỏ cái “mô hình phóng to Tiên Lãng-Hải-Phòng” đó đi!

Và hành động đầu tiên theo ”em”, có thể làm ngay vừa sức, vừa khả năng (chị là người già ngoài 80 sau em, có thể xử dụng Internet):

1- Ra một bản tuyên bố: LY KHAI KHỎI TỔ CHỨC GỌI LÀ ĐẢNG CỘNG SẢN HIỆN HÀNH, không chịu trách nhiệm, không liên đới gì với cái “hình ảnh phóng to của Tiên lãng Hải Phòng” đó!

2- Khởi thảo một bản tuyên bố chung cho tất cả những đảng viên nào cùng nhận thức đồng lòng ký tên ủng hộ và làm theo tấm gương người Đảng viên kỳ cựu Lê Hiền Đức..một việc làm mà bao lâu nay hàng ngàn cựu đảng viên đã âm thầm làm mà không tuyên bố hoặc chờ người có uy tín đứng lên khởi thảo một tuyên bố chung rồi cùng ký tên. Nhưng chưa ai “dám” đứng ra làm cái việc mình chỉ dám nghĩ hoặc nói chứ chưa một ai dám làm hoặc có làm thì lại…đơn độc (như Phạm Quế Dương, Vũ Cao Quận, Phạm Đình Trọng…). Vậy thì lần này, cờ đã đến tay chị nên làm ngay kẻo chậm!

3-Với những đơn từ của dân oan có trong tay nhưng luôn vấp phải những “tảng đá” cản đường, những sự đe dọa gián tiếp hay trực tiếp, chị hãy chọn một vài vụ điển hình đưa thẳng ra Tòa kiện hẳn những cái tên, những tổ chức cụ thể (như vụ kiện không đi đến đâu con mẹ Bích Hòa chẳng hạn)….Dư luận trong và ngoài nước chắc chắn sẽ ở bên chị …

Thế thôi! Với tuổi tác và sức khỏe của bà già tám mươi mốt, đòi hỏi LÀM ĐI ĐÔI VỚI NÓI, với chị như thế, “em” cũng thấy hơi ép chị quá rồi!

Em đang chờ giây phút để viết về chị với một cái tít:

CHỊ HIỀN ĐỨC ƠI! XIN PHỤC CHỊ SÁT, SÁT ĐẤT!
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiv40jPJnM_SpHlPQzFEgZqs7selZhnR0JP9xQ0o-r-odo4LxORBP0N0Nu7uS-LHURf_pb-HEtuYRR-4OgPsslI3YT1a7-ClumbyFL04ySKPF_OvmAEIOeiTTKpSwXsHpp0f6Jr654aeT_A/s1600/53.jpg
Cụ Bà Lê Hiền Đức & Nghệ Sĩ Tạ Trí Hải

BÀ CON VỤ BẢN ĐỒNG LOẠT CHÍT KHĂN TANG QUYẾT GIỮ ĐẤT

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjcqOfVGgG9Eta6dwZ8VWwhvjCRtCZDR8DGScYU9n7lxZ2JCloRGzlm2CDf1uWUP-ePdhAN6Msu2CzvEBNMMdJS-S1to3GcMg19Kx5A52-KQaKITxD2sK0-16mpEYk9Fyi-Vu2AoSwgWNA/s1600/P1160975.JPG
Bà con xã Liên Minh, huyện Vụ Bản, Nam Định đang tích cực chuẩn bị để chống đợt càn ngày mai...ảnh chụp lúc 10h45
tại cánh đồng xã Liên Minh. Khu công nghiệp Bảo Minh đang được nhà thầu là công ty cổ phần xây dựng Hồi An thi công hạ tầng.
Thật đáng sợ khi nông dân quyết tử. Nước ta là nước nông nghiệp, nhân dân đại đa số là nông dân. Chính họ lấy lại nước khi nước mất, chính họ bảo vệ nước khi nước bị xâm lăng. Nước với họ quá xa xôi. Đất với họ là cụ thể. Đất là nơi họ sống, họ lao động, sinh con đẻ cái. Một khẩu hiệu "Người cày có ruộng" đã làm bao nhiêu triệu nông dân đầu rơi máu chảy, lớp này ngã lớp khác đứng lên đòi đất, giữ đất.Và hôm nay, không thể thế được.Nông dân đồng loạt đeo khăn tang, họ để tang cho đất, để tang cho cuộc sống họ và con cái, để tang cho tương lai những nông dân không đất. Nhà nước, chính quyền! Hãy đối thoại với dân, xin đừng cưỡng chế. Chúng ta có thể cưỡng chế đất nhưng không thể cưỡng chế lòng người. Đừng đổ thêm dầu vào lửa. Dân sẵn sàng hy sinh nhưng không sẵn sàng trao cuộc sống cho kẻ cướp. Không ai có thể tưởng tượng được đất nước lại trải qua những tháng ngày như thế này. Bọn chúng không có một chút liêm sỹ.

NHÀ CẦM QUYỀN XHCN CƯỚP ĐẤT, ĐÁNH DÂN RẤT DÃ MAN

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjg_c7Tut-r45399-dOBSj2KK4PQeTNRnVJOg2QhBPnVGBIgQZ70bApaU9tqU8m_VW3oS-CHC-TDof51E1StjAUvETS7nwy-RzmCbfgPPIFBYvMH2mQW-h8NviVGhORLvstgOU_jExWzE/s1600/IMG_4841.JPG

4h sáng công an đang bắt đầu cho việc cưỡng chế ở Vụ Bản, Nam Định.
4h30 có 5 xe công an từ huyện, UBND xã đang di chuyển.
4h55: Lính tráng đang ở UBND huyện bắt đầu ăn sáng.
6h30 đã có một xe cấp cứu, 1 xe 80b-5250 xe hòm kín ( để nhốt )
9 xe đậu tại bãi chỉ huy cách xa điểm nóng.
Loa phát là UBND huyện tổ chức bốc thăm tại hội trường nhà văn hóa xã Liên Minh. Chắc lại mẹo "điệu hổ ly sơn" lừa bà con ra khỏi nơi cưỡng chế đây! Nhưng bà con rất tỉnh táo, quyết trụ lại với ruộng.
2 xe thùng chở 15 cscđ
thêm 1 xa to chở 25 quân phía sau
1 xe bus đi sau
‎2 xe 113 với loa tay đang phi tới chỗ bà con
tăng cường thêm 10 dân phòng đi bộ tới, chắc ở xã bên cạnh
có 10 thằng dân phòng những là bọn công an giả dạng để trấn áp dân
thêm 100 công an cả nam và nữ đi bộ vào chỗ dân
Tổng cộng lực lượng cưỡng chế lên đến 200 quân
Thêm 1 xe 20 CS CĐ có cả súng
‎50 công an, nam, nữ đi về hướng UBND xã
‎50 công an, nam nữ đang lên xe ô tô để ra chỗ bà con giữ đất
Tổng mặt trận hiện có 250 công an, nam và nữ và cscđ có súng
6h54: Công an bắt đầu giật cờ, phá lều của bà con!
Xe từ Hà Nội xuống phải vòng đường 12 đi Nam Định.
07h06: Lực lượng cưỡng chế đã lôi kéo dồn dân ra khỏi khu đất sang bên đường tàu.
07h10: Vỡ trận.Dân và CA, CSCĐ đang đứng yên một chỗ bên đường vào làng đối diện phía bên kia là khu đất DV.
Lực lượng thi công đang đào và chôn biển với sự bảo vệ của công an.
07h30: Các xe chỉ huy đã rút khỏi khu vực chỉ huy
7h35 không còn dân, ngoài rào sắt và công an, CSCĐ
07h45: Tất cả bà con đã rút về nhà văn hóa xã Liên Minh để phản đối việc bốc thăm. lực lượng công an, CSCĐ ở trong nhà văn hóa rất đông, 150 quân.

Có 6 người bị bắt dưa về CA huyện trên xe 113. Chúng vừa đi vừa đánh đập.
Có 2 người bị đánh chảy máu đầu, trong đó có 1 cụ bà Đạt ngoài 70 tuổi.
Hiện nay đã đưa Bệnh viện nào chưa rõ.
09h40: Bà con chuẩn bị đưa người bị thương từ BV tỉnh Nam Định lên Bệnh viện 108 Hà Nội.
10h10′ - “Đã có rất nhiều người bị đánh rất đau, bắt rất nhiều thanh niên. Có cảnh một chị gái bị đánh nằm bẹt trên đường.
Nghe có tiếng công an nói chuyện tại hiện trường cho phép công an đánh dân.”
NHẬN TIN:
Người chỉ đạo "trận đánh" sáng nay đáng lẽ là ông Hưng, PGĐ Công an tỉnh Nam Định. Nhưng vì ông đang đi Trường Sa nên việc này do 1 PGĐ khác chỉ đạo.
Người chỉ đạo "trận đánh" sáng nay là ông Dũng, PGĐ CA Nam Định. Ông Dũng là con trai Chủ tịch UBND tỉnh Nam Định.
Ông Dũng nói việc sáng nay tỉnh giao cho Công an huyện Vụ Bản làm.
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjkhXF1nsrGCBdLdEoC9_ZpjI6sCGK7VNdfMEtCWFy58ZUVFQhuKQxFS6k0BNtmh_kN12w71UTf5Weq05rJrzSck9gvFqth5vUqIEQVow_8lQOjT0oioEtQ6QQi0PtWvQ9z-dqvPLDnStU/s1600/IMG_4860.JPG
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ7z7eQY7iSiM60TG7gA4OGTO3V3qQDbrT8jRe8qSVX0sWAdVb1WGoD1QR75A
Hoa hồng tặng Mẹ
Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.
http://files.myopera.com/mietvuon/blog/Me-gia.jpg
Dù cho đi trọn kiếp người - Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR7U42epAq5u2MfUTMoIkllB7hi775Y5-dCkeHDGpEGJsvGMXhk

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét