Trang

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

Lật tẩy một kịch bản - Người tính không bằng trời tính

Theo tinh thần nghị quyết 4 TW, mình “nghiêm túc kiểm điểm” thấy quá ấu trĩ khi cho rằng “một tỉnh nhỏ như Hưng Yên ở đồng bằng sông Hồng sao lại có thể huy động cả ngàn công an và cảnh sát cơ động để trấn áp dân ba xã Văn Giang đòi đất?”
Câu hỏi này đã được Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân tỉnh Hưng Yên báo cáo ông Nguyễn Tấn Dũng trong cuộc họp trực tuyến của Thủ tướng với đại diện 63 tỉnh thành phố về việc tiếp công dân và giải quyết khiếu kiện tố cáo đặc biệt trong lĩnh vực đất đai.

Trong báo cáo dài 10 phút về chuyện cưỡng chế ở Văn Giang, ông Hào nói “như sách” rằng Tỉnh đã làm đúng luật, đúng chủ trương xây dựng cơ sở hạ tầng để công nghiệp hóa hiện đại hóa theo đúng tinh thần nghị quyết của Đảng, rằng tỉnh đã đền bù thỏa đáng, rằng không có thương vong, nhân dân đã ổn định, rằng kẻ địch lợi dụng tuyên truyền xuyên tạc từng giờ thậm chí làm video giả, và không quên cám ơn Bộ công an đã hỗ trợ có hiệu quả.
Tất cả đã bị lật tẩy ở câu cám ơn này.
Thì ra lực lượng đội mũ sắt “đông như quân Nguyên” là cả một trung đoàn cảnh sát cơ động của Bộ Công an tăng cường giúp Hưng Yên đề phòng có chống đối bằng vũ lực trong ngày giải tỏa 24/4 vừa qua.
Và một kịch bản về vụ cưỡng chế này có thể đã diễn ra như sau:
Sau vụ Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, mấy chú Hải Phòng chủ quan nên ăn đòn. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã ghi điểm khi kết luận Hải Phòng sai nhiều thứ, sai từ khâu giao đất đến khâu thu hồi đất và cưỡng chế.
Tất nhiên để cấp dưới làm sai thì ông Thủ tướng cũng có phần trách nhiệm và ông lường trước phản ứng dây chuyền của vụ “Tiếng súng Đoàn Văn Vươn” sẽ phát động chuyện khiếu kiện đông người kéo dài.
Vì thế phải làm cái gì đó ra tay. Và Văn Giang Hưng Yên được chọn.
Sau vụ Hải Phòng, không phải ngẫu nhiên tỉnh Hưng Yên quyết định cưỡng chế sau 8 năm chịu đựng sự khiếu kiện của người dân. Dự án Ecopark do chính tay ông Dũng khi đó làm Phó tướng cho ông Phan Văn Khải kí phê duyệt. Chắc chắn họ đã được bật đèn xanh từ ông Thủ tướng và cả Ban bí thư và Bộ chính trị nơi chiến hữu Lê Hồng Anh làm thường trực. Vì thế không có gì lạ khi Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang sẵn sàng cử quân đến chi viện, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Đinh Thế Huynh ra chỉ lệnh cấm các báo đài đưa tin về vụ cưỡng chế này. Công tác chuẩn bị tư tưởng được làm tới cả các công thần như Lê Đức Anh, Nguyễn Quốc Thước, Đặng Hùng Võ, Nguyễn Văn Pha (Phó chủ tịch đương nhiệm Mặt trận Tổ quốc) nên các vị này cũng im như thóc hoặc đều nói hay nói phải cho phía chính quyền.
Có hai nhà báo là Trưởng phòng thời sự Ngọc Năm và phóng viên Phi Long của Đài Tiếng nói Việt Nam “vượt rào” đến đưa tin thì bị đánh hội đồng phải đi cấp cứu và khốn thay cái clip mà ông Hào Phó chủ tịch Hưng Yên nói là giả lại chính là cái clip đánh hội đồng hai nhà báo này. Không biết rồi Hội Nhà báo Việt Nam có lên tiếng không hay lại cũng im như thóc, còn ông Ngọc Năm chắc chắn là đảng viên sẽ phải kiểm điểm vì vi phạm quy định của tỉnh “yêu cầu các nhà báo không đến hiện trường để đảm bảo an toàn” như lời răn đe của viên chánh văn phòng ủy ban tỉnh.
Sự việc tưởng như bị chìm xuồng thì chiều nay VOV đã chính thức lên tiếng về việc hai nhà báo của họ được nhà Đài phân công đi lấy tin đã bị hành hung dã man. Và chính quyền Hưng Yên không có cách gì hơn là lại giữ im lặng và tìm cách xoa dịu.

Cuối cùng cuộc cưỡng chế đã thành công. Nhân dân đã thua, chính quyền “của dân - do dân - vì dân” đã thắng.
Nhiều quan chức tỉnh Hưng Yên sẽ có vài xuất đất của dự án Ecopark với giá cho không, bán đi kiếm vài chục tỉ đầu tư cho tương lai khi chuẩn bị nghỉ hưu.
Chính quyền của ông Thủ tướng Dũng thì rút ra được bài học để tiếp tục cho cưỡng chế ở các tỉnh khác mà lãnh đạo các tỉnh có dự án trắc trỏ vì dân khiếu kiện đang há miệng chờ sung rụng.
Họ còn được tiếng là đã thực hiện sáng tạo nghị quyết của Đảng về xây dựng cơ sở hạ tầng thực hiện công nghiệp hóa và hiện đại hóa đất nước trong bối cảnh có rất nhiều khó khăn. Họ hy vọng bài học “thành công” ở Văn Giang sẽ giúp cho các địa phương khác giải được bài toán khiếu kiện đất đai mà có nơi còn e dè vì sợ mất chức là mất tất cả.
Nhưng người tính không bằng trời tính.
Luật sư Trần Vũ Hải, người bảo vệ quyền lợi cho nhân dân Văn Giang trong vụ kiện chính quyền cướp đất, trong khi nghiên cứu hồ sơ vụ án đã phát hiện ra một chi tiết động trời. Đó là chỉ trong 3 ngày từ 28 đến 30 tháng 6 năm 2004, Ủy ban nhân dân tinh Hưng Yên, Bộ Tài nguyên môi trường và Phó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã kí các văn bản giao đất cho nhà đầu tư để thực hiện dự án Ecopark. Tại sao lại có một quyết định được thực hiện một cách nhanh kỉ lục như vậy? Đằng sau những con chữ được kí chớp nhoáng như vậy là những màn lobby hoành tráng của chủ đầu tư mà người đọc có thể dễ dàng đoán nhận.
Cũng theo ông Hải trong thư đề nghị ông Đặng Hùng Võ, người giữ chức Thứ trưởng phụ trách đất đai hồi đó tranh luận để xem có đúng là “Hưng Yên giao đất đúng luật” như ông Võ trả lời BBC hay không. Nhưng ông Võ đã giữ yên lặng. Lí do để các thủ tục kí giao đất được làm nhanh một cách kỉ lục như vậy được cho là để người ta né Luật đất đai mới sẽ có hiệu lực sau đó ít ngày. Nói theo cách nói dân gian là “cưới chạy tang”.
Luật sư Hải còn phát hiện việc Phó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng kí văn bản giao đất cho Ecopark cũng trái luật vì Theo Luật tổ chức chính phủ, việc kí các quyết định giao đất để xây dựng cơ sở hạ tầng là việc của Chính phủ chứ không phải là việc của Thủ tướng. Thủ tướng hay Phó thủ tướng chỉ kí khi được nội các gồm Thủ tướng, các Phó thủ tướng, các bộ trưởng thảo luận đồng ý và ra một nghị định hay một quyết định. Trong trường hợp Văn Giang vì tốc độ kính chuyển công văn và kí nhanh đến chóng mặt thì làm gì có chuyện xin ý kiến nội các và như thế chữ kí của Phó Thủ tướng là trái luật.
Việc giao đất ở Văn Giang là trái luật và hệ quả là việc cưỡng chế thu hồi đất ngày 24/4 cũng là trái pháp luật.
Để chắc ăn, luật sư Hải có thư gửi ông Vũ Đức Đam, Bộ trưởng, chủ nhiệm văn phòng chính phủ đề nghị làm rõ tính pháp lí của chữ kí của Phó Thủ tướng Dũng. Rằng có họp nội các và có quyết định gì không mà sao không đăng công báo và không lưu trên Cổng thông tin điện tử của chính phủ. Ôi! Luật sư Hải đã làm khó cho văn phòng chính phủ mất rồi.
Trung ương đang họp và sẽ ra nghị quyết 5 về sửa đổi Hiến pháp. Chẳng có hy vọng gì về chuyện sửa đổi này vì Đảng vẫn ở trên hiến pháp và pháp luật. Chẳng có hy vọng gì các ủy viên Trung ương mà hầu hết là bí thư tỉnh ủy sẽ rút ra được bài học “mất lòng dân” trong vụ Văn Giang vì nghị quyết của Đảng và các lợi ích bản thân thu được từ các dự án xây dựng cơ sở hạ tầng đã dán băng kéo vào miệng họ và đóng đinh vào tư duy giáo điều của họ. Họ đã quên mục tiêu của làm cách mạng xã hôi chủ nghĩa là “người cày có ruộng” thay vào đó là quan chức có nhà cao cửa rộng. Cái đó to hơn nhiều, quan trọng hơn nhiều và át đi tiếng chửi của người dân mà có bao giờ họ tiếp xúc với dân để phải nghe.
Những người mất đất phải ra các thành phố tham gia vào đội quân thất nghiệp, thất học lang thang đầu đường xó chợ, đứng ngồi lam lũ tại các chợ lao động ở vườn hoa chờ người đến thuê làm lao động khổ sai kiếm bữa ăn hàng ngày.
Noi gương người dân Văn Giang xin bà con nông dân đừng tranh đấu nữa. Gần Hà Nội còn bị bóp chết chứ xa như Vụ Bản Nam Định và các nơi khác thì chả ai thương bà con mình đâu. Chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam là như thế đó. Hãy ráng chờ khi xong giai đoạn quá độ khoảng một vài trăm năm nữa khi Đảng ta xây dựng xong thế giới đại đồng hưởng theo nhu cầu, bà con sẽ có đầy đủ nhà lầu xe hơi suốt ngày ăn diện chả phải lo làm ăn gì cả. Nghĩ đến tương lai tươi sáng đó mà bỗng muốn khóc hu...hu... vì lúc đó tôi và các ủy viên Trung ương, ủy viên Bộ chính trị đều chết ngóm từ đời tám hoánh nào rồi.
Nhưng họ đã và đang chuẩn bị một thế hệ “thái tử đỏ” kế cận để thực hiện tiếp cái định hướng mà cha anh chúng mơ mộng. Song tấm gương phản diện Bạc Hy Lai đang sờ sờ ra đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét