Trang

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Ôi! Đồng nghiệp của tôi!

Văn Công Hùng
Bán tín bán nghi khi nghe phong thanh 2 người bị công an đánh dã man trong cái clip mà ông phó chủ tịch tỉnh Hưng Yên báo cáo thủ tướng là do địch dàn dựng là hai nhà báo. Không tin vì nếu đúng thế thì từ bấy đến giờ các bạn và cơ quan các bạn phải lên tiếng chứ. Nhưng đến sáng nay thì đã... chính xác.

Hai người bị đánh đòn hội chợ, như đòn thù hôm ấy chính là nhà báo Ngọc Năm và Phi Long của VOV, một trong mấy tờ báo to nhất nước, ngang cấp bộ, tổng giám đốc hàm ủy viên trung ương. Huhu sao lại thế?
Ngay khi xem cái clip ấy (mình vừa xem vừa nhắm mắt) mình đã viết bài SAO ÁC THẾ CÁC BẠN, đầy căm phẫn và... thương các bà mẹ của các chiến sĩ công an kia vì các bà đã đẻ ra những người con quá ác, và mình vẫn nghĩ 2 người bị đánh là dân, và mình cũng rất ngạc nhiên là sau đó chả thấy 2 người "dân" này có ý kiến gì. Và bây giờ mới té ra là 2 nhà báo, một hàm trưởng phòng cấp bộ nữa?
Ôi các đồng nghiệp của tôi, tôi đang hình dung có thể các bạn đang bị trên đe dưới búa. Nhưng dù đe hay búa cũng quyết không được để bị sỉ nhục. Tôi cho là vết thương thể xác (dù là tôi thấy hôm ấy các bạn bị oánh đau lắm, cả 2 không hề chống cự còn bên kia thì vũ khí chuyên nghiệp, đòn đánh chuyên nghiệp và lòng hận thù còn hơn hận thù giai cấp) có thể được bệnh viện chữa lành sau khi các bạn được các y bác sĩ cấp cứu, nhưng còn vết thương tâm hồn thì sẽ không bao giờ có thể phai. Sao cùng con người với nhau mà lại có thể ác với nhau thế. Và qua những gì đã xảy ra thì rõ ràng là ở đây không có sự đánh nhầm, mà có chủ ý hẳn hoi, bởi các bạn tác nghiệp, có thẻ nhà báo, thế mà sau khi bị đánh còn bị còng tay áp giải? và sau đấy thì phó chủ tịch tỉnh (nghe nói có làm thơ nữa?) báo cáo là clip do địch dàn dựng và có sự tiếp tay của các thế lực thù địch?
Dễ nhất là đổ cho dân là thế lực thù địch.
Bây giờ đổ cho chính... ta nữa. Chứ không ư, nhà báo của Đảng, cơ quan thì thuộc chính phủ, thế mà bị coi như địch, còn hơn địch nữa, đánh cho thừa sống thiếu chết rồi còng tay chở về VKS.
Và đến hôm nay, tỉnh Hưng Yên vẫn chưa có một động thái gì, dù 2 nhà báo bị đánh và cơ quan chủ quản là VOV đã có đơn và công văn (theo báo Thanh Niên) gửi về tỉnh, thậm chí 1 số phóng viên còn gọi trực tiếp cho bí thư, chủ tịch, giám đốc công an... nhưng đều không được...
Chỉ buồn cho hội nhà báo VN, nơi mình cũng là hội viên, đến giờ này chưa thấy có ý kiến gì, thậm chí phó chủ tịch thường trực hội cách đây mấy hôm còn lấp lửng: tôi chưa có thông tin???
Tại sao Hội Nhà báo VN, nơi bảo vệ quyền lợi hội viên, Đài TNVN, cơ quan chủ quản của 2 nhà báo này không làm một việc rất đơn giản: Chúng tôi căm phẫn công bố...

_______________________________

Văn Công Hùng - Sao ác thế các bạn?

Mình đã gai hết cả người khi xem cái clip mấy chiến sĩ cảnh sát (cả cảnh phục và thường phục) nhảy qua tường tấn công một anh nông dân áo trắng hồn nhiên đứng đút tay túi quần trong vụ cưỡng chế ở Văn Giang. Anh nông dân trông khá thư sinh liên tục bị hàng chục người dùng gậy cảnh sát quật vào đầu, vai, ngực, chọc vào bụng, dùng tay đấm chân đá, gục xuống rồi lại bị lôi dậy như cái bị bông...
Mình nghĩ đến những người mẹ của các chiến sĩ này.
Quả thật là các bà đã rất bất hạnh khi đẻ ra những đứa con ác như thế, say máu như thế. Nếu anh kia có gì sai, người ta cũng chỉ có 1 mình, tay đút túi quần, không tấc sắt, thì áp giải người ta đi chứ làm gì mà đánh người ta như đánh kẻ thù như thế. Mình là thằng nhát đòn nên tứa hết mồ hôi ra. Và các bà mẹ của những anh cảnh sát kia, tôi cảm nhận được sự bất hạnh của các bà, sự đau đớn và tủi nhục của các bà khi chính các bà đã sinh ra họ. Tất nhiên về mặt nào đó các bà cũng có trách nhiệm khi đã dạy con mình không đến nơi đến chốn, để cái ác tiêm nhiễm vào họ sâu đến thế. Có cần phải đánh đập tàn nhẫn một người tay không theo kiểu bầy đàn thù hận thế không. Các bạn cũng từ nông dân mà ra, người bị các bạn đánh cũng là nông dân. Họ quý đất, xót đất, họ tay không tràn nước mắt khi mất đất... đấy có phải tội để bị đối xử như với con vật thế không? Đồng hội đồng thuyền cả, mai mốt các bạn lại là nông dân thôi, và bây giờ thì phần lớn bố mẹ các bạn cũng là nông dân mà???
Điều nguy hiểm nữa, là với thế giới phẳng như hiện nay, con cái các bạn, cháu chắt các bạn, vợ hoặc người yêu các bạn... xem được các bạn ác với đồng loại thế, chúng (họ) sẽ nghĩ gì? Chắc chắn trong các bạn, rất ít người muốn con trở nên kẻ tàn ác, sống hận thù với đồng loại? Các bà mẹ nông thôn có câu rất thấm: Đẻ con khôn mát L rười rượi, đẻ con dại thảm hại cái L thay (!)
Và nghĩ thêm là thời nay chả giấu ai được cái gì. Bảo là không có nổ súng thì trong video ầm ầm tiếng súng nổ, bảo là không ai bị thương, thì cái anh chàng bị đánh ấy không chết thì cũng thành tật.
Tự nhiên lại thương mấy anh chánh văn phòng, cứ phải nói ngược sự thật.
Tất nhiên thương nhất là những bà mẹ đã không truyền được tình yêu thương con người cho những đứa con...
http://vanconghung.blogspot.jp/2012/04/sao-ac-cac-ban.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét