Các báo trong nước hôm nay dồn dập đưa tin về việc Đoàn chủ tịch UB TƯMTTQ đã nhất trí quan điểm bãi miễn đại biểu QH Đặng Thị Hoàng Yến.
Theo báo Hà nội mới điện tử, cuộc họp sáng 17/4, đa số các đại biểu UBMTTQ tỉnh Long An tán thành đề xuất bãi miễn tư cách ĐBQH của bà nghị này mà nội dung liên quan đến sự không trung thực thông tin trong bản khai lý lịch cá nhân của bà ta.
Những câu chuyện bi hài trên sàn diễn chính trị lâu nay làm dân
chúng chán ngán nay lại thêm khó chịu vì cái cách hành xử theo lối moi móc chuyện đời tư của người khác để triệt hạ nhất là vị đại biểu kia là một người đàn bà cho dù có thể tư cách của bà nghị Yến là có vấn đề.
Ở xứ này, ngoài các chức năng khác không kể ra ở đây, MTTQ còn có chức năng gọi là giới thiệu nhân sự trong các cuộc bầu cử ĐBQH, định hướng cho dân bầu mà đương nhiên các nhân sự ấy được đảng duyệt và chỉ đạo lập danh sách.
Nhìn vào các cuộc bầu cử thấy người ta tổ chức tưng bừng cho giống ngày hội. Loa phát thanh tuyên truyền ra rả mấy tuần liền. Danh sách ứng cử được niêm yết công khai. Nhưng điểm sáng tạo nhất là ông nào sinh sống, công tác ở tỉnh A sẽ được Mặt trận giới thiệu cho ứng cử ở tỉnh L. Bà nào công tác ở tỉnh C thì sẽ được ứng cử ở tỉnh Q. Đến ngày, người của ban vận động bầu cử hô hào dân đi bỏ phiếu, xong niêm phong lại. Nhưng kiểm phiếu thì kín, phiếu đem đổ ra kiểm. Ghi ghi đếm đếm… như đếm bạc.
Rồi một thời gian sau thấy công bố kết quả đúng phóc như người ta rỉ tai nhau trước khi bầu. Đây gọi là quy trình dân bầu, đảng cử và anh Mặt trận điều phối nhân sự cho ông miền ngược ứng cử ở miền xuôi, tréo ngoe khác gì đem anh Bin la đen đến Mù Căng Chải ứng cử. (Xin lỗi các bác Mù Căng Chải , đây chỉ là ví dụ thôi). Số phiếu của Bin la đen có khi lại cao chót vót ấy chứ, vì bố ai biết lão Bin la đen này tông tích thực nó ở đâu, tư cách ra sao, ăn ở với hàng xóm thế nào, tử tế hay phường lưu manh? Chịu.
Chính vì vậy mà nước ta mới nảy ra các ông ĐBQH nổi tiếng theo kiểu tréo ngoe. Tréo ngoe y chang như cái cung cách bầu cử ĐBQH. Vậy mới có chuyện đất Hà nam xưa nổi tiếng hiếu học, danh nhân đời nào cũng có mà để đến nỗi chui vào Quốc hội một tay có cái IQ phân bắc như tay Trần Tiến Cảnh, một Đỗ Văn Đương Rau muống, một Hoàng Hữu Phước Khùng và một lô những đại biểu khác đi họp theo lối tuần chay nào cũng có nước mắt nhưng tịnh không có tham luận bao giờ, tốn tiền cơm dân nuôi, khách sạn ở, xe đưa đón.
Nhắc đến các ông bà nghị này sực nhớ ra các vị cũng chỉ là sản phẩm được tạo nên từ một cái lò XHCN ọp ẹp đầy khiếm khuyết, cổ lỗ mà những nước đã sản xuất ra nó đã vứt vào đống rác thải từ hai chục năm trước.
Nhắc đến các ông bà nghị này người ta mới lại nhớ ra là các vị cũng chỉ là đám lau nhau mà sếp của các vị như các ông Nông, ông Trọng, ông Hùng… lựa chọn ra theo tiêu chí của các vị ấy.
Mấy chục năm từ khi có đảng, một xã hội lạ lùng theo kiểu cừu Dolly được thiết lập ở Việt nam. Bầu cử là một sản phẩm của xã hội văn minh đã được đảng chế biến, nêm riềng mẻ mắm tôm linh tinh đến nỗi đẻ ra những những vị lãnh đạo đất nước “có tài có đức” như ta đã thấy hiện nay. Mỗi ông một vẻ nhưng tựu trung ông nào cũng có dấu ấn để đời chả thế nhân dân đã tặng không cho các ông những biệt danh nếu là người Việt nam không ai không biết.
Ông Trọng được gọi là “Lú”, ông Nông “răng chắc…”, ông Triết “tiền đồn thức ngủ”, ông Sinh Hùng “chứng khoán”, ông Thúy “Pô ly me”…v.v…
Nhìn vào danh sách thấy giật mình vì tất cả các vị đã góp mặt trên cái chiếu sang trọng nhất, quyền lực nhất của chế độ này mà những gì các vị đem lại cho đất nước chỉ là sự tụt hậu thê thảm cùng với nỗi tủi hổ khi so sánh với các vị lãnh đạo các nước khác.
Nói thêm chút về báo chí. Vì thấy báo đưa tin về bà nghị Đặng Thị Hoàng Yến một cách khá rầm rộ nhất là lại thấy báo Hà nội có dẫn bài của VGP News nên người đọc đâm ra nghi ngờ.
Thật ra sau vụ báo Hà Nội mới “đánh” Tổng Giám mục Hà nội Ngô Quang Kiệt sau đó bị phanh phui, vạch mặt là dựng chuyện, cắt xén để vu cáo ông nên độc giả đã thất vọng hoàn toàn về tư cách truyền thông của một tờ báo. Gần đây, báo Hà nội tiếp tục trò cũ khi đăng tin bài moi móc đời tư của bà Bùi Minh Hằng, người phụ nữ biểu tình yêu nước thì người ta đủ cơ sở để coi thường tính đàng hoàng của lãnh đạo báo Hà nội cho nên những bài viết hoặc bài đưa lại tin của tờ báo này về bất cứ cá nhân nào cũng khiến độc giả hết sức nghi ngờ rằng đây lại là một trò tung hứng hoặc dìm hàng được chỉ đạo một cách mờ ám mà thôi.
Không khéo hay là báo Hà nội học cái chiêu tự tạo scandal của các cô người mẫu để câu view trong lúc báo ế ẩm chăng?
Mai Xuân Dũng
18-04-2012
Theo Blog Mai Xuân Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét