Nóng rực tuần qua là các cuộc biểu tình của người dân đòi đất. Có những đợt lên tới hàng nghìn người kéo về Hà Nội với đủ loại băng rôn biểu ngữ đòi đất vẽ lên nón, dán lên người…
Ông Huỳnh Phong Tranh, Tổng Thanh tra chính phủ cho biết: Sau sự kiện Đoàn Văn Vươn, lượng dân đổ đến các cơ quan hữu trách khiếu nại, tố cáo tăng 50%, trong đó tập trung thành những đoàn đông người tăng 30% ,với 70% đơn thư tố cáo khiếu nại thuộc lĩnh vực đất đai.
“Tính chất các vụ việc rất phức tạp, khiếu nại rất gay gắt” – ông Tranh nhận xét.
Đây quả là một hiện trạng báo động. Một “Đoàn Văn Vươn” khác ở Quảng Nam (Nguyễn Văn Tưởng) cũng vừa vung dao đâm cán bộ giải tỏa thu hồi đất rồi uống thuộc độc tự tử.
Lại nghe đâu đó người dân uất ức khiêng cả quan tài xông vào trụ sở ủy ban…
Ngày một nhiều hơn những đoàn dân đòi đất từ các vùng quê kéo về Hà Nội. Qui hoạch, chỉnh trang, thu hồi, giải tỏa đền bù thế nào để đến nỗi dân tình phải xuống đường với băng rôn “cướp đất”?
Có gì đó thật bất an (xem thêm bài: Chính phủ, những Đoàn Văn Vươn & miếng giẻ rách an dân).
Những bi kịch này vì đâu? Vì đâu người nông dân cùng quẫn đến bước đường cùng để buộc họ phải giương súng bắn vào chính quyền, phải vung dao đâm cán bộ rồi tự kết liễu cuộc đời bằng một liều thuốc độc, phải kéo nhau lũ lượt cả xóm cả làng đi kêu kiện với những tấm băng rôn đòi đất?
Căng thẳng, ngột ngạt, bức bách.
Nguy cơ về những Đoàn Văn Vươn khác, những Tiên Lãng khác, những Ô Khảm khác là điều khó tránh - Nếu chính quyền vẫn không biết (hay không thèm) gỡ nút, vẫn chọn cách đối chọi với dân, xem những yêu cầu, đòi hỏi chính đáng của dân là hành vi “nổi loạn”.
Phương cách đó chỉ làm thổi bùng thêm những ngọn lửa Đoàn Văn Vươn và Ô Khảm khác mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét