Trang

Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

Thiên Tài Cóc Ghẻ


Tôi muốn nói thẳng ra một cách công khai đàng hoàng trước công luận. Theo tôi đảng cộng sản Việt Nam có ý đồ dùng hai tên việt cộng là nhà thơ nhạc sĩ trong chính sách hủ hoá nhồi sọ ngu dân, phục vụ cho mưu đồ chiến lược Hán hoá cuả họ.

Điển hình chúng cố thổi phồng hai tên Diệu và tên Sơn là thiên tài gì đó.



Tên việt cộng Ngô Xuân Diệu tôi đã đọc thơ hắn, chán vô cùng vì tối nghiã. Trong các nhà thơ Việt Nam tôi thưà nhận tài năng và tình cảm chân thành cuả các ông Tản Đà, Nguyễn Bính, Hàn Mạc Tử, Hồ Dzech, Vũ Hoàng Chương và một số vị khác. Thường thường thơ các vị này tôi cố nhẩm thuộc lòng rồi hôm sau quên béng đi cũng chẳng sao, vì tôi nguỡng mộ mà muốc đọc đi đọc lại. Riêng Ngô Xuân Diệu tôi chỉ đọc một lượt cho hết vì muốn tìm hiểu tài năng cảm hứng cuả y. Nhưng tôi chỉ ưng có mấy câu như: Làm thi sĩ nghiã là ru với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây … Còn toàn bộ tôi muốn ném tất cả ngay vào sọt rác vì tối nghiã đơn điệu vô cùng. Chính Ngô Xuân Diệu lại tự đốt đi những bài thơ con cóc vô nghiã đó, vì bị đảng phê bình. Như vậy coi như không tính nưã là có những bài thơ này, vì tự Xuân Diệu đã hoá tro, thành hàng mã tất cả. Nhưng ở miền Nam vẫn mang ra giảng dạy cho học sinh thời đệ nhất đệ nhị cộng hoà? Riêng nhà thơ Bùi Giáng thì mắng thẳng cẳng: Mẹ cái thằng Diệu chỉ được cái viết láo. Theo tôi Xuân Diệu trở thành người không biết làm thơ, vì vẻn vẹn có hơn trăm bài làm trước năm 1945 thì lại tự đốt đi? Bây giờ không thể nhổ đi lại liếm lại vinh danh Xuân Diệu là nhà thơ cuả dân tộc mà chính đảng và Xuân Diệu đã từ bỏ phỉ nhổ những bài thơ đó. Không ai vinh danh những bãi nước bọt mà tự chính mình đã nhổ ra.


Tên thứ hai là Trịnh Công Sơn mật vụ chuyên nghiệp với hàm thiếu tá nhưng không được vào đảng vì nghe nói tướng Giáp ngăn cản?

Thật ra tôi chỉ nghe vài bài hát cuả Sơn và tôi có làm thơ cảm tác luôn. Tôi xin có ý kiến đây là những bài hát phục vụ cho mục đích tâm lý chiến hòng làm thối chí quân đội cộng hoà, nội dung mơ hồ tối nghiã vô cùng nhưng nhạc điệu rất du dương ảo não. Ý đồ cuả đảng chỉ cần tuyên truyền là chính.


Thanh niên miền Nam nhiều người không hiểu nghiã và ý đồ cuả bài hát, chỉ thấy nó mủi lòng toàn bàn về chuyện chết chóc nghe rất buồn thảm và họ tưởng là hay cho đến ngày nay vẫn còn tôn thờ nó.


Tôi cũng đọc một bài văn cuả tên mật vụ này bàn về người mẹ và tình yêu với cô Diễm gì đó, dù chỉ là tình yêu đơn phương nhưng giọng văn lộn xộn, đầy mâu thuẫn ú ớ chả ra thế nào cả. Theo tôi là hắn không biết viết văn, lập luận thiếu chặt chẽ mơ hồ chả biết hắn muốn nói gì? Cứ như là ngã say rượu nói lảm nhảm. Tôi đọc lướt qua và coi như là văn rác rưởi không để lại ấn tượng gì


Nói về văn theo tôi chưa biết chừng văn rác rưởi, ngôn ngữ đại chúng với lối viết ngộ nghĩnh ba que Chí Phèo có khi lại dễ câu khách hơn vì số đông rất thích đọc. Nhưng tác phẩm văn chương tuyệt tác ở tầm trí tuệ cao lại chẳng ai mua?


Vậy đã viết văn hay làm thơ mà còn nghĩ đến đồng tiền viết ra cốt bán chạy, câu khách là một ý nghĩ không lương thiện.


Tôi làm thơ và viết văn có bao giờ tính đến chuyện in để bán đâu. Nhiều người khuyên tôi in, như anh Thanh Hoàng là nhà thơ bảo: Chú in thơ đi, anh về hưu nghèo lắm cũng ủng hộ chú 300 dollar.


Tôi làm thơ là cái thú vui đau thương, làm được bài nào gửi lên mạng luôn. Tôi biết: nếu mình chỉ chăm bẵm việc in sẽ tự kìm hãm sự sáng tạo cuả mình. Mục đích cuả mình có phải vì cái danh hão huyền và tiền bạc đâu? Tôi oán hận cuộc đời này lắm và tôi cũng vì tình yêu và oán trách mà viết ra thôi. Mà in ra chắc ai mua vưà tốn tiền lỗ vốn mà mang nợ vào thân. Cuộc đời mình bao nhiêu cay đắng và trước mắt thấy cảnh đất nước dân tộc lầm than mà mình chả viết lách cái quái gì kể về nỗi đau cuả nhân tình thế thái thì mình sinh ra để làm cái thứ loại gì? Mình có khả năng viết sao lại ngồi im?


Vật chất thì mình cũng dùng đủ, thà nghèo nhưng nhàn hạ, vô tư . Cái ăn miếng uống thì muà nào thứ ấy, xe cộ đi lại cũng như mọi người, còn tham lam vật chất để làm gì? Giá như có xây được cái nhà cũng không phải là hạnh phúc, sau này chết đi con cái chúng nó lại tranh nhau. Thà rằng chả để lại cuả cải gì hết, con cái nó phải tự lực cánh sinh thì chúng nó mới khá được. Đó là cách suy nghĩ cuả riêng tôi người ít nhiều có tâm hồn thơ văn muốn được chia sẻ tâm tình với các bạn trong trang báo tổ quốc.


Mẹo Ngu Dân



Đảng cộng sản gian ngoan trí trá

Dùng Công Sơn Xuân Diệu ngu dân

Thơ ca tối nghiã cù lần

Trí Phèo thị Nở hân hoan reo hò…



Ngô Xuân Diệu làm thơ con cóc

Rồi đốt đi thề trước đảng kỳ

Từ nay vĩnh biệt chia ly

Giã từ hối cải chai lỳ việt gian…



Hồ Chí Mít thánh thần vạn tuế

Nhạc sĩ quèn rên rỉ Diễm ơi!

Theo bầy khỉ tổ đười ươi

Bê đê đồng bóng lả lơi phấn nồng



Cơn mưa máu đỏ hồng phố xá

Đường Mác Lê chan chưá tâm can

Phải đâu hoa phượng tuôn tràn

Rơi trên đại lộ nồng nàn thiết tha…



Hay triết lý mơ hồ cóc nhái

Một tình yêu vô lối yêu ma

Viết văn lộn xộn mịt mù

Đánh lưà tuổi trẻ chìm sâu cơ đồ



Tên mật vụ vịt vờ non nỉ

Bằng lời ca nhạc điệu thương đau

Nản lòng chiến sĩ cộng hoà

Để quân Bắc cộng bất ngờ giết dân…



Xuân sáu tám máu tràn thảm khốc

Thằng Sơn hâm bán nước hại dân

Võ Nguyên Giáp cũng cản ngăn

Chớ tin thằng ấy chó săn mấy đời…



Đảng lợi dụng còi mồi viết nhạc

Bán linh hồn lợi lộc gì đâu

Cho đi sang tận Nga Xô

Ngồi chơi xơi nước hầu bà Kiệt vui…



Ôi, nhục nhã chôn vùi sự nghiệp

Chút tài năng chắt bóp não tâm

Chổi cùn rế rách âm thầm

Nghiã trang mơ mộng mưa dầm đái khai…



Đặt tên phố chơi bài tháu cáy

Thần tượng hô quen thói lưu manh

Ba Đình giữ xác Chí Minh

Còn thêm họ Trịnh ruồi xanh hãi hùng



Ta đâu phải ghen tuông đố kỵ

Mà thực lòng muốn nói ra thôi

Công Sơn Xuân Diệu lạc loài

Tài năng gì chúng thói đời điêu ngoa.



8.4.2012 Lu Hà



 
 Lời Võ Trang: "Mưa Hồng” là để chỉ cảnh hoa phượng rơi trên đại lộ Lê lợi ở Huế?"


 Thưa anh Võ Trang! Theo tôi trong cái đầu mật vụ việt gian cho cộng sản thằng Sơn nó nghĩ đến cơn mưa cách mạng cờ đỏ buá liềm, những cuộc mưa máu không những chỉ tràn ngập khắp Việt Nam mà còn cả quả điạ cầu. Chúng ta là người lương thiện tâm hồn trong sáng thanh bạch thì còn liên tưởng đến cánh hoa phượng chứ thằng Sơn nó rất ngại nói toạc ra cái bản chất chó săn cuả nó, nó rất ngại giải thích công khai. Nhưng các ông Kiệt, Mười gì đó hỏi, thì nó sẽ giải thích để nịnh bợ ý nghiã cuả chữ " mưa hồng" mà hơn 3 thập kỷ nay anh cứ phân vân cuối cùng lại suy đoán ra màu đỏ cuả hoa phượng.


Hiểu được cái bụng tiểu nhân và lập luận ngô khoai cuả nó khi viết văn cũng như nội dung những bài hát vô nghiã cuả thằng Sơn tôi hy vọng nhiều các bạn văn nghệ sĩ chống cộng sáng suốt ở hải ngoại, những người có trí tuệ tài năng thơ phú văn chương vào bậc thày cuả thằng Sơn cho ý kiến, chứ nghe bọn văn nghệ sĩ cộng sản là đồng chí thằng Sơn nó giải thích thì không ổn đâu anh Võ Trang ạ. Cám ơn bài viết và còn đăng ảnh thằng Sơn nưã để tạo cảm hứng cho tôi làm thơ.



Tép Riu Mắm Tôm

cảm tác khi nhìn ảnh



Ai như thằng Trịnh mắm tôm

Tâm hồn cặn bã lom khom dở trò

Cái nghề chỉ điểm côn đồ

Còn kiêm nhạc sĩ hát hò ngu ngơ



Lưà bao bạn trẻ ngây thơ

Tình tang đẫm máu dật dờ bóng ma

Mậu xuân sáu tám đỏ màu

Ngổn ngang xác chết đầu trâu mặt bò



Lên đài vội vã bi bô

Chí Phèo thị Nở hoan hô reo hò

Xa tăng đại bác giặc Hồ

Giết người vô tội cơ đồ ngả nghiêng



Diễm xưa bàn luận chập cheng

Dở ngô dở ngọng củ riềng bê đê

Xuất tinh hốc hác ê chề

Mới ba mươi tuổi não nề xác ve…



Miền Nam dặm nẻo sơn khê

Tai bèo nón cối u mê vì mày

Thương cho đất nước non này

Giấc mơ hoang tưởng cáo cầy Mác Lê



Mưa hồng cờ đỏ râu dê

Vịt vờ hoa phượng tỉ tê nhập nhằng

Hồ Mao chủ nghiã thiên đàng

Bán chôn nuôi miệng mặt thằng Công Sơn.



8.4.2012 Lu Hà







Nhạc Sĩ Còm

cảm tác từ tấm ảnh



Kià cu Trịnh hom hem rệu rã

Sau đít chai ti hí mắt lươn

Làm nghề chỉ điểm chui luồn

Dở ngô dở ngọng bán trôn nuôi mồm



Con cóc cụ chồm hôm mật vụ

Nhạc thơ ca sa đoạ lương tâm

Xăm lăng chiếm đoạt miền Nam

Con đường cách mạng âm thầm đảng trao



Con chó săn gâu gâu suả mãi

Cảnh thương đau tê tái than ôi!

Anh đi bỏ lại cuộc đời

Mẹ cha già yếu còn người em yêu…



Tên nhạc sĩ sớm chiều rên rỉ

Dụ Khánh Ly í ới người ơi!

Miền Nam quân đội rã rời

Quyên đi lý tưởng giống nòi tổ tiên



Quân bắc cộng ngang nhiên chính nghiã

Giải phóng quân trí trá yêu ma

Còn thêm mấy ngã trọc đầu

Đảng viên cộng sản thày tu trong chuà…



Lời tăm tối miễn sao ảo não

Nghe mủi lòng nhạc điệu lâm ly

Việt gian lọc lõi chai lỳ

Đánh đòn tâm lý u mê đến cùng



Hết thú săn bẽ bàng thân chó

Sang thăm Nga trả nợ công lao

Ngồi suông xin chịu hầu bà

Xun xoe nịnh bợ lấm đầu quản chi…



Chết nhăn răng mấy lời trăn trối

Muốn được chôn cùng với đảng viên

Sinh thời đâu đã dễ quên

Bo bo trệu trạo nuốt liền chẳng trôi…



Thủ tướng Kiệt chia bôi quả thực

Gửi gạo luôn để vực đứng lên

Tuy rằng đảng vẫn chẳng quên

Cha là mật vụ bon chen một thời…



Ông tướng Giáp cười ruồi khinh bỉ

Phải đề phòng tính khí thằng Sơn

Nó là con chó liếm trôn

Phòng ngưà phản trắc bán hồn cho ma…



Đảng lợi dụng lời ca bôi bác

Tôn thằng Sơn lên bậc thiên tài

Lại còn tên phố dựng đài

Ươn hèn nhục nhã canh dài đêm thâu…



Vì Hán hoá mưu đồ chiến lược

Cần công an tàn ác côn đồ

Miễn sao kiếm được lắm đô

Ngư dân chết rụi phởn phơ giặc Tàu.



8.4.2012 Lu Hà







Vịt Giời Lên Tiếng

gửi Trần Thiên Tâm và một cam nặc danh



Tôi đồng ý giơ tay biểu quyết

Đồng chí Trần nói thật là hay

Lu Hà hắn cứ hăng say

Làm thơ chống cộng kiểu này khó coi



Tôi thấy hắn thơ dài dằng dặc

Như cái loa cuả bác ngày nào

Kiểu này vô hiệu cách nào

Mì tôm ngắn gọn dồi dào nhai luôn



Đành đểu cáng mượn tên cuả nó

Là công an mật vụ đảng trao

Phản hồi nhí nhố lao nhao

Miễn sao cuối tháng nhiều xu là mừng



Thơ nhàm chán dài dòng mắng mỏ

Lũ chúng ta sâu đỏ việt gian

Đảng mình vì nước vì dân

Ấm no hạnh phúc muôn vàn xương khô



Trần Thiên Tâm dở ngô dở ngọng

Sao chịu yên cay đắng bẽ bàng

Đảng ta trên cõi thiên đàng

Hồ Mao Lê Mác lâng lâng thiên bồng



Phải lên tiếng đại đồng thế giới

Có ba Tàu quyết chí tiến lên

Bao nhiêu cuả cải lợi quyền

Kiên trì bám chặt tài nguyên bán dần



Hãy suy nghĩ đừng nên viết nưã

Thơ như vè chán quá đi thôi

Đọc không chịu nổi nưã rồi

Lan Viên Xuân Diệu một thời chưá chan



Anh Tố Hữu muôn vàn thương nhớ

Trần Thiên Tâm nức nở xót xa

Thiên tài chói lọi ngàn thu

Ếch ương cóc nhái bài ca u hoài…



Trần Thiên Tâm anh tài văn bá

Chẳng viết gì vì quá khiêm nhường

Thơ hay đâu dám phô trương

Đầu râu tóc bạc giưã đường đi qua…


8.4.2012 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét