Trang

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Tôi có cảm giác đất đang nóng dưới chân

Trần Kỳ Trung

Núi lửa phun vào thời điểm thích hợp do sự tích tụ năng lương, gây ra rất nhiều thiệt hại cho con người
Giá xăng lại tăng, nền kinh tế có biểu hiện suy thoái, nạn thất nghiệp lan tràn, số lượng doanh nghiệp bị phá sản không dừng ở con số chục nghìn, những vụ chém người, giết người man rợ liên tục có trên mặt báo, giáo dục xuống cấp toàn diện từ đạo đức người thầy đến cách hành xử của học sinh, không còn từ diễn tả về nỗi hoang mang, lo lắng của các bậc làm cha, làm mẹ. Rồi cả những vụ án phi đạo đức, bất nhân con giết cha mẹ, hiếp dâm trẻ em chưa thanh niên đến mang thai… các phương tiện thông tin do nhà nước quản lý, không ngày nào là không cung cấp cho bạn đọc. Gần như đó là tin tức hàng ngày, càng đọc càng thấy bi quan, lo lắng cho xã hội chúng ta đang sống. Cho dù trên ti vi, mặt báo hàng ngày có đưa tin tấm gương hiếu học, vượt khó, làm ăn kinh tế giỏi… Dẫu thế vẫn không át được những tin đau lòng kia. Tiếp đến, những vụ biểu tình của người dân đi đòi đất, đòi quyền được tự do canh tác ngay trên mảnh đất của tổ tiên xây dựng từ mấy đời. Những cuộc biểu tình này không còn một nhóm nhỏ, tụm năm, tụm ba mà có sự liên kết mấy xã liền, đông cả nghìn người. Nếu chính quyền cư xử không khéo, rất dễ xảy ra xung đột. Mà xảy ra xung đột, không thể bưng bít thông tin như vụ Thái Bình trước đây, chỉ dăm phút cả nước biết, cả thế giới biết, như vậy thì nguy vô cùng!
Nhưng tôi nghĩ, những tin vừa điểm, nếu như chính quyền gồm những người lãnh đạo tài ba có bản lĩnh, thống nhất, đoàn kết vẫn có thể sửa sai được, vẫn có thể chặn đứng những nguy hại, hiện vẫn ở dạng chuẩn bị tích tụ. nhưng không hiểu sao…
Những người quan tâm đến sự tồn vong của Đảng, của Chính thể này, tôi tin, sẽ có sự lo lắng giống tôi, khi biết những tin này. Thanh tra nhà nước phát hiện hàng loạt sai phạm, gây nên những tổn thất khủng khiếp về tài chính, số tiền thất thoát không dừng ở con số tỷ mà hàng chục nghìn tỷ ở những tập đoàn kinh tế lớn do Nhà nước quản lý như Dầu khí, Điện lực, Tàu biển, Than - Khoáng sản, Viễn thông… mà chúng ta biết rằng, những tập đoàn kinh tế lớn của nhà nước, Nhà nước nắm vốn, chi thu… Tôi đọc những tin đó như không tin vào mắt mình, rồi đặt câu hỏi “Nhà nước này của ai?”. Tất nhiên sự thất thoát, hay nói trắng ra, là sự tham nhũng lớn đó, dứt khoát những vị lãnh đạo chính phủ phải biết! Nhưng tại sao không thể giải quyết dứt điểm??? Vừa rồi lại xảy ra vụ “không trung thực lý lịch” của bà nghị Quốc hội Đặng Thị Hoàng Yến đang gây xôn xao dư luận. Thực tế chuyện này có một số tờ báo cảnh báo đã lâu, không hiểu sao, chuyện đó được ém nhẹm, bây giờ mới “bung“ ra! Vì sao, chọn đúng thời điểm này, sau nghị quyết IV của hội nghị TW Đảng để làm? Theo tôi, việc “khai không trung thực lý lịch” của bà nghị Hoàng Yến, chỉ là một việc nhỏ, điều chính hãy xem những việc bà ấy đã làm gì lợi cho đất nước, cho người dân. Hiện nay, với những bằng chứng xác thực, có nhiều vị tai to, mặt lớn khai man bằng cấp, năm sinh…đang tại vị yên ổn, vẫn giao thuyết về sự “trung thực, thật thà” có làm sao đâu mà báo chí cứ lao vào làm to chuyện này. Quá lắm, Quốc hội bãi nhiệm chức vị Đại biểu Quốc Hội của bà Yến là xong!
Vì thế tôi nghĩ, chắc phải có nguyên nhân sâu xa, lớn hơn đứng sau chuyện bà nghị Yến khai “không trung thực lý lịch”.
Đó là chưa kể vụ án Đoàn Văn Vươn (Hải Phòng) rõ ràng là như thế, mọi người đều biết ai là người bị hại, ai là kẻ gây hại… Không hiểu vì sao ý kiến của thủ tướng chỉ đạo vụ án này không được xử lý triệt để, dây dưa hết tháng này, sang tháng khác. Hình như các cấp lãnh đạo thành phố Hải Phòng không muốn, cụ thể hơn, bất chấp ý kiến chỉ đạo của thủ tướng, tự mình hành xử theo “ luật riêng của Hải Phòng”.
Cũng phải có một chỗ dựa chắc nào đó, những người lãnh đạo thành phố Hải Phòng mới dám làm chuyện này! Nếu suy luận này đúng, thì nạn cát cứ trở thành sự thật rồi.
Tiếp đến những phát ngôn và việc làm của ông Đinh La Thăng, Bộ trưởng Bộ GTVT, gây bất bình rất lớn trong xã hội… nhưng hình như ông Bộ trưởng không ngán, bỏ ngoài tai tất cả sự chỉ trích, phẫn nộ của dư luận, một mình một cõi, cương quyết thực hiện những việc làm trái lòng dân, không phù hợp với thực tiễn xã hội.
Tại sao ông ta dám làm điều đó!Ai là chỗ dựa cho ông ta?
Từ tất cả những sự việc công khai trên, tôi nói thật suy nghĩ của tôi. Hình như trong Đảng, trong nội bộ những người lãnh đạo nhà nước Việt Nam đang có sự bất hòa, không đoàn kết, muốn làm giảm uy tín lẫn nhau, thông qua những sự việc trên để đẩy dư luận gây áp lực triệt hạ những đối tượng mà bên kia không mong muốn. Vì tất cả những vụ việc trên, không phải bây giờ báo chí, dư luận mới biết. Nếu như những nhà lãnh đạo Đảng công tâm, có bản lĩnh, đặc biệt là đoàn kết, thì những sự việc trên giải quyết dứt điển từ lâu rồi, hợp lòng dân, đúng luật pháp. Có điều, vì lợi ích nhóm, tìm mọi thủ đoạn củng cố vị trí quyền lực, chọn thời điểm để triệt hạ lẫn nhau… Nên những sự việc trên bây giờ mới “vỡ” ra, ngày càng bung bét. Nhìn những sự việc trên, trên nhiều phương tiện thông tin đại chúng, nhất là báo mạng, đã có những bài báo phân tích, nguyên nhân nào đưa đến những sự việc đó? Ai chơi ai?
Là một người dân, tôi và đại đa số dân Việt Nam tha thiết muốn một đất nước an bình, xã hội ổn định, kinh tế phát triển, nhân hòa, lãnh đạo đoàn kết, có tâm, có bản lĩnh được người dân tin tưởng…
Nhưng điều mong ước đó, tôi không hy vọng, quá xa vời với tình hình thực tại.
Mà thực tại, tôi có cảm giác đất đang nóng dần dưới chân mình!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét