VRNs (21.04.2012) - Thanh Hoá – Bà Maria Đỗ Thị Tần, mẹ của phóng viên Paulus Lê Sơn đã qua đời lúc 5:00, sáng nay, ngày 21.04.2012, tại Thanh Hoá.
Trong tháng 2 năm 2012 vừa qua, khi luật sư Trần Thu Nam báo tin mẹ của Paulus Lê Sơn lâm trọng bệnh, những người bạn đã đưa bà Maria Đỗ Thị Tần ra Hà Nội chữa trị. Nhiều người hảo tâm và chuyên môn đã góp công góp của lo chữa chạy cho bà. Khi trở về lại Thanh Hoá, tình trạng sức khoẻ của bà có cải thiện hơn. Nhưng do đau buồn lâu ngày, vì người con duy nhất và vô tội của của mình bị bắt giam cách bất công, sức khoẻ bà yếu dần.
Khi lâm trọng bệnh, bà Maria mong gặp Lê Sơn và mong con bình an, dù phải như thế nào.
Tin từ gia đình cho biết, lễ an táng của bà Maria sẽ được cử hành tại quê nhà lúc 8:00, ngày mai – 22.04.2012.
Truyền thông Chúa Cứu Thế Việt Nam xin dâng lời cầu nguyện cho bà Maria. Xin Chúa cho bà được nghỉ ngơi bên Chúa. Và cũng xin bà là nguồn chúc phúc cho anh Paulus Lê Sơn, người con yêu dấu của bà.
VRNs sẽ tổ chức thánh lễ cầu nguyện cho bà Maria Đỗ Thị Tần lúc 17:00, ngày thứ hai, 23.04.2012, tại Đền Đức Mẹ hằng Cứu Giúp, số 38 đường Kỳ Đồng, quận 3, Sài Gòn. Kính mời quý vị quan tâm đến Paulus Lê Sơn thay mặt anh đến dâng lễ cầu nguyện cho bà Maria.
BBT.VRNs
http://www.chuacuuthe.com/archives/30207
*
*
Theo Blog Người Buôn Gió :
Mẹ của Paulus Lê Văn Sơn qua đời
Sáng sớm ngày hôm nay 21/4/2012. Ngày thăm gặp của các phạm nhân ở trại giam B14. Mẹ của Pauslus Lê Văn Sơn đã qua đời tại quê nhà vì trọng bệnh.
Tang lễ được cử hành vào hồi 8 giờ sáng mai ngày 22-4-2012 tại quê nhà thôn 2 xã Hoàng Trung, huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa, cũng là quê nhà của Thánh tử đạo Lê Bảo Tịnh
Hiện nay Lê Văn Sơn vẫn bị giam tại trại giam B14 thuộc Bộ Công An từ hồi đầu tháng 8 năm ngoái, đến giờ chưa được một lần tiếp xúc với gia đình.
Mặc dù gia đình và bạn bè đã hết lòng chữa chạy nhiều nơi. Lần cuối cùng tưởng bà mẹ của Sơn đã đỡ bệnh, nhưng thực ra đó là đốm lửa bùng lên trước khi tắt hẳn. Có lẽ đợt phục hồi đó một phần là bà nghe tin có thể được gặp con.
Bà Maria Đỗ Thị Tần qua đời lúc chưa đầy 50 tuổi, cơn bệnh của bà bắt đầu phát khi nghe tin anh Lê Văn Sơn bị bắt bởi nhà nước CHXHCN Việt Nam với tội danh định lật đổ nhà nước CHXHCN này. Trong khi bà lâm bệnh, đã nhận được nhiều sự quan tâm, giúp đỡ của đông đảo bà con xa gần, thế nhưng thật đáng tiêc bà đã mất khi tuổi đời không quá nhiều. Bà chỉ có duy nhất một con trai là anh Lê Văn Sơn. Chồng bà đã bỏ nhà đi từ hồi anh Sơn còn bé, đến nay không rõ nơi đâu. Mình bà đã nuôi nấng, dạy dỗ cho con trai ăn học trong một cuộc sống đầy khó khăn mà bà mưu sinh bằng nghề đi thu gom đồng nát rong.
Lúc lâm bệnh cũng chính là lúc con trai bị bắt đến nay, dù khó khăn, hiểm nghèo nhưng chưa lần nào bà tỏ ý tiếc nuối về hành động của con trai mình, anh Pauslus Lê Văn Sơn.
Xin chia sẻ nỗi đau quá lớn này đến gia đình bà và anh Lê Văn Sơn.
----------------------------------------------------------------
Gởi blogger Paulus Lê Văn Sơn để thay lời phúng điếu ngày Mẹ của anh qua đời.
Niềm đau cuối trời
Miền quê trông ngóng âm thầm
Thương con không biết giam cầm nơi nao
Đêm nay tiếng nấc nghẹn ngào
Mẹ tuy khuất núi vẫn đau cuối trời…
Mẹ cùng nhịp võng đong đưa
Thằng con chúng bắt, vẫn chưa thấy về
Vọng xa lòng mẹ tái tê
Ngã nghiêng đất nước, sơn khê một bầu.
Thằng con nay ở nơi đâu
Lầm bầm tự hỏi " ngục sâu... chắc buồn… "
Đôi dòng lăn đắng lệ tuôn
Như mưa tí tách giọt buồn hạt sa
Con đi trống vắng căn nhà
Con đi theo bước ông cha diệt thù
Mẹ vai nặng gánh khối u
Mẹ bươi rác vụn kiếm xu kiếm đồng
Gù gù lưng mẹ cong cong
Gánh đi xiêu vẹo, lạc trong nắng chiều.
Mẹ lo cho đứa con yêu
Nuôi con đi học phải liều xác thân
Thằng con hiếu nghĩa vô ngần
Nó không quản ngại trường gần trường xa
Nguyện mong sớm cứu quê nhà
Cưu mang một nỗi sơn hà ngã nghiêng.
Mẹ không trách cứ muộn phiền
Khi nghe nó xếp bút nghiên giúp đời
Quê Hương thống khổ con ơi
Mau đem chí dũng đáp lời núi sông
Con đi mẹ chín cả lòng
Nhưng mẹ vẫn biết, non sông đang chờ...
Con đi mong đạt ước mơ
Sớm chiều cơm nắm... mẹ chờ tin vui.
Năm qua tin dữ bùi ngùi
Công an nó bắt con tui bỏ tù
Đắng cay như ngậm mù u
Bóng câu xế ngã, mịt mù xa xăm
Miền quê trông ngóng âm thầm
Thương con không biết giam cầm nơi nao
Đêm nay tiếng nấc nghẹn ngào
Mẹ tuy khuất núi vẫn đau cuối trời…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét